Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 75 - Quán Quân

Diệp Tuệ với Ngụy Nam đều ngồi xuống, Ngụy Nam nhìn Diệp Tuệ một cái, nói: “Đúng , chú, con với Diệp Tuệ ở nhau.”Diệp Niên thở dài, tầm đổi tới đổi lui trên mặt bọn họ, phiền muộn nói: “Chú cứ cảm thấy Tuệ Tuệ còn nhỏ, không nghĩ tới cũng đến tuổi đàm hôn luận gả rồi.”Diệp Tuệ mở miệng nói: “Ba, con kết hôn còn đâu, ít nhất cũng phải nghiệp đại học mới được.”Diệp Niên nghe câu đó mới thoáng vui vẻ gật gật đầu: “ còn có ba bốn năm có phải không?”Diệp Tuệ không khỏi : “Ít nhất là ba năm.”Diệp Niên nói với Ngụy Nam: “Tiểu Ngụy à, Tuệ Tuệ rất đã không còn mẹ, con bé luôn đặc biệt hiểu , giúp đỡ chăm sóc em trai với cái nhà này, từng chịu rất nhiều khổ.

Chú thua thiệt con bé rất nhiều, trước kia điều kiện trong nhà không , cái cũng không có, giờ vừa mới lên chút, con bé lại , chú sợ không kịp con bé.”Diệp Tuệ nghe ba nói mà bắt đầu có chút thương cảm, liền nói: “Ba, con không cái , con cảm thấy như này đã rất .”Diệp Niên giơ tay lên vẫy vẫy, nói: “Tuệ Tuệ là mệnh yêu quan tâm, người trong nhà cũng đều thích ỷ lại con bé.

Chú sợ nó quá vất vả, hi vọng tương lai con bé tìm một đối tượng có thể gánh nhiều chút cho con bé, công của Tiểu Ngụy con quả thật không ở trong phạm vi cân nhắc của người làm cha là chú đây.

chú tôn trọng lựa chọn của Tuệ Tuệ, quyết không để con bé chịu nửa phần ấm ức, cho nên chú có thể yêu cầu con đừng để con bé chịu ấm ức.”Ngụy Nam nghe mà trong lòng cảm động một trận, anh chân thành gật đầu: “Chú, con nhất định sẽ không để cô chịu nửa phần ấm ức.”

“Ba.” Mũi Diệp Tuệ có chút chua, không nghĩ tới ba lại suy nghĩ thay cô như .Diệp Niên nhìn con gái: “Nói yêu liền quang minh đại mà nói, không lén lút, cũng không phải không gặp được người, miễn cho chọc người ta nhìn rồi nói con nhà chúng ta không gia giáo.

Có điều còn chưa thể kết hôn, thì giai đoạn nói yêu liền phải cẩn thận chút, nói thêm mấy năm cũng được, lâu thấy lòng người, mới biết được song phương có hợp hay không.” Ông lại quay sang nói với Ngụy Nam: “Tiểu Ngụy à, chú coi như là nhìn con lên, con với Chí Phi là bạn , trên nhân phẩm chắc chắn không có vấn đề, mà làm rể nhà chú thì còn phải khảo sát một chút, đừng có tưởng như này đã có thể dễ dàng mà cưới con gái chú về, con mà làm không hợp cách, chú là sẽ phản đối.”Da đầu Ngụy Nam căng chặt, cúi đầu nói: “Chú, chú yên tâm, con nhất định dựa theo yêu cầu của chú mà làm.”Diệp Niên gật gật đầu, không nói nữa.Diệp Tuệ đưa tay nhéo tay Ngụy Nam một chút tỏ vẻ an ủi: “Ba, không có khác nữa nhỉ? Mọi người đều đi cách vách xem TV đi.”Ngụy Nam nhanh chóng nói: “Anh rửa chén giúp em.”“Đừng, anh vừa mới xuất viện đó, không thể làm , đi nghỉ ngơi đi.

Đi gọi Tiểu Văn Tiểu Võ tới hỗ trợ giúp em.” Diệp Tuệ nói.Ngụy Nam nào dám huy cậu em vợ tương lai: “Không sao, đây cũng không phải nặng nhọc, anh có thể làm, anh giúp em đi.”Diệp Niên nhìn bọn họ lôi kéo, cũng chẳng quản, mà đứng dậy đi sang cách vách.

chốc lát sau Lưu Hiền Anh lại đây, nói muốn giúp đỡ rửa chén, Diệp Tuệ không cho bà làm, bà bầu nhất, nào có thể để bà làm , Lưu Hiền Anh có thể trở về gọi Tiểu Vũ tới, thế này mới đổi Ngụy Nam ra được.Ngụy Nam có chút sợ nhạc phụ tương lai, không dám ngủ lại ở bên này, muốn đi về, Diệp Tuệ cố ý dẫn anh tới đây, sao có thể để anh trở về, nên động viên Diệp Chí Phi giữ anh lại.

Một đám người trẻ tuổi hóng mát tán gẫu ở trên sân thượng, Doãn Văn Doãn Võ mang theo đàn ghi-ta đàn hát trên mái nhà, phấn hoa nở ra ban đêm tản mát ra từng trận hương thơm, đây là một ban đêm yên tĩnh thơm ngát cỡ nào chứ, Diệp Tuệ cảm thấy tất cả âm u bao phủ trong lòng đều tan thành mây khói, từ nay về sau, cuộc đời của cô hẳn sẽ không có khuyết điểm nhỉ.Sáng hôm sau Diệp Tuệ thức dậy, phát hiện Ngụy Nam dậy còn hơn cô, chạy nhanh chạy chậm đi qua: “Sao anh dậy rồi?”Ngụy Nam nhỏ giọng nói: “Từ nay về sau thân phận của anh ở nhà em không còn giống nữa, không thể tùy tiện như hồi trước , lỡ mà lưu lại cái ấn tượng không cho ba em thì làm sao giờ?”Diệp Tuệ không nhịn được : “Ba em sẽ không để ý cái chi tiết nhỏ này.

Không thì anh đi theo mua đồ ăn với em đi, dù sao thì đi làm còn mà.

Ăn sáng rồi lại về.”“Được.”Vì thế, một này liền bắt đầu từ Ngụy Nam Diệp Tuệ dạo chợ, Diệp Tuệ đưa Ngụy Nam tới đơn vị, lúc về nhớ tới Vương Thải Nga, hôm qua chị hẳn là cũng không có nhỉ, chờ tối nay chị tới lấy hàng liền biết.Về nhà, người nhà đang thảo luận cái đó, vừa hỏi, mới biết được mai Tiểu Tuyết muốn đi trong tỉnh tham gia trận cờ vây, thầy của Tiểu Tuyết hỏi trong nhà có người Tiểu Tuyết đi thi không.

Đây là có thể đi cũng có thể không, trong nhà đều đang thương lượng có muốn đi hay không, muốn đi thì ai đi đây.Diệp Tuệ hỏi Tiểu Tuyết: “Có giáo viên nữ dẫn đội không?”“Không có.” Tiểu Tuyết lắc đầu nói.

có các nữ kỳ thủ khác không?”Tiểu Tuyết nói: “Cũng không có.”Diệp Tuệ nói: “Chị đưa em đi.” như Tiểu Tuyết là bé trai, cô cũng liền không lo lắng, con bé là bé gái duy nhất, lại nhỏ như , không thể để con bé đi một mình được.“Cám ơn chị Tuệ!” Tiểu Tuyết mừng chết được, vốn thầy nói cũng có thể không để người nhà , cô bé là hi vọng có người nhà đi , dù sao cũng là lần đầu tiên ra xa nhà.“Cám ơn Tiểu Tuệ.” Lưu Hiền Anh đặc biệt cảm kích Diệp Tuệ, lẽ ra phải là bà đi , mà bà có đang có thai, lại là ba tháng đầu, đi ra ngoài thì thiệt sự không quá tiện.Diệp Tuệ nói: “Tiểu Tuyết cố lên, tranh thủ trở thành kỳ thủ nghiệp.”Chạng vạng Vương Thải Nga tan tầm đi lại đây lấy hàng, Diệp Tuệ phát hiện khóe chị đều xanh cả, hiển là đã lại bị đánh, vội hỏi là xảy ra.

Vương Thải Nga khổ một chút: “Hôm qua là sinh nhật mẹ chị, buổi tối chị về ăn cơm, thằng chồng chị cũng tới luôn, gã lại say khướt, đập bàn ăn trong nhà, chị đánh một trận với gã.”“ chị không sao đó chứ?” Vẻ mặt Diệp Tuệ ngạc , không nghĩ tới một trận này rốt cuộc là không tránh được, vạn hạnh là Vương Thải Nga không có nghĩ không thông mà tự sát, chị còn dũng cảm đi phản kháng.Vương Thải Nga đưa tay che : “Không sao, chị cũng không để gã ngon nghẻ.

Lần này chị không thể không ly hôn!”Diệp Tuệ nói: “Thế là ly đi, đây là đồ bệnh thần kinh, ai chịu nổi chứ.”Vương Thải Nga chém đinh chặt sắt nói: “Ừ, nhất định phải ly, ai tới khuyên cũng vô dụng.”Diệp Tuệ nói cho chị cô muốn đi tỉnh thành mấy , về sau đi tới lấy hàng liền trực tiếp đi tìm Lưu Hiền Anh. hôm sau, Diệp Tuệ thu dọn hành lý đơn giản, đi tỉnh thành với Tiểu Tuyết.

Lần này người dẫn đội là viện trưởng Vương Kiến Lương của Kỳ viện Nam Tinh, ông phi nhiệt tình với Diệp Tuệ, cố khen lấy khen để tiến bộ thiên phú của Tiểu Tuyết, còn hàn huyên rất nhiều về phương diện cờ vây với cô.

Diệp Tuệ không quá hiểu về cờ vây, thông qua tán gẫu với viện trưởng Vương mới dần dần biết một ít.

, viện trưởng Vương cũng không phải có khích lệ không thôi, cũng nhắc tới không ít vấn đề, như là Tiểu Tuyết so với các kỳ đồng khác thì cất bước có hơi trễ, hơn 9 tuổi mới bắt đầu học cờ, dù cho là có thiên phú, muốn có cái thành tựu trên cờ vây thì là phải tốn sức lực thật để luyện tập mới được.

, như dưỡng thật , khả năng trở thành kỳ thủ nghiệp phi , còn phải xem trong nhà là tính thế nào, có nguyện ý để Tiểu Tuyết đi con đường kỳ thủ nghiệp này không.Diệp Tuệ tinh tế nghiền ngẫm một chút, hiểu rõ ý tứ của viện trưởng Vương, là thời gian học cờ của Tiểu Tuyết hơi ít, chân muốn học cờ, thì mỗi ít nhất phải luyện tập hơn 6 tiếng, không ngừng mà học đánh cờ, luyện tập, dù cho có thiên phú, cũng mồ hôi nỗ lực mới được.

Cái này có nghĩa là, như thật muốn đi con đường kỳ thủ nghiệp này, học của Tiểu Tuyết liền phải nhường bước, vì học cờ mà dọn ra thời gian.Đây là một , liên quan tới tiền đồ của Tiểu Tuyết, Diệp Tuệ không thể làm chủ, đầu tiên phải trưng cầu ý kiến của Tiểu Tuyết, còn phải trưng cầu ý kiến của trong nhà.

Kỳ thủ nghiệp là hầm ra được trong khổ luyện, mà Tiểu Tuyết mới lên tiểu học, chẳng lẽ liền phải bỏ học để học cờ sao? Diệp Tuệ không khỏi nhớ tới Đinh Tuấn Huy đánh snooker, cậu là sơ nhị đã bỏ học, sau này thành tuyển thủ snooker đứng đầu, cái nhìn của thế nhân đối với cậu là hai loại cực đoan.

Làm giáo viên dạy học mấy thập niên, Diệp Tuệ cũng rất do dự, cô luôn cảm thấy bằng cấp rất quan trọng.Có điều Diệp Tuệ không có đi hỏi ý kiến của Tiểu Tuyết ngay, cái quan trọng nhất trước của con bé là an tâm chuẩn bị thi .

Trận lúc này đây là quy mô toàn tỉnh, Tiểu Tuyết nói, có thể lấy được top 3 của tỉnh là có thể thăng cấp làm nghiệp dư cấp 6, trên thực tế thì trận cấp bậc như này cũng không thể định là nghiệp dư cấp 6, viện trưởng Vương nói là top 3 của tỉnh tương với trình độ nghiệp dư cấp 6, muốn định cấp thì còn phải tham gia cuộc thi cờ vây mang tính toàn quốc hoặc là thi định cấp, khoảng cách giữa nghiệp dư cấp 5 với nghiệp dư cấp 6 là phi .Thi tỉnh chia làm thi tổ với thi cá nhân, lấy thành tích thi cá nhân để chấm điểm nhóm.

Tiểu Tuyết kỳ phùng địch thủ, có vẻ rất hưng phấn, một đường phá năm quan trảm sáu tướng, thuận lợi vào trận chung kết tổ thiếu niên, hơn nữa, cuối còn lấy được quán quân, điểm làm Diệp Tuệ dị giật mình, Tiểu Tuyết cầm quán quân cứ như là lấy đồ trong túi mình , nói lấy tới liền lấy tới.Lúc đó Diệp Tuệ chứng kiến kết quả này, Tiểu Tuyết thi xong, ngay trước mặt mọi người không che giấu chút nào mà hắt xì một cái, trận này đánh tới hơn 2 tiếng, làm con bé mệt muốn chết rồi.

Diệp Tuệ ôm Tiểu Tuyết hưng phấn đến không xong: “Tiểu Tuyết, em lấy quán quân, em muốn làm , muốn cái , chị đều đáp ứng em.”Tiểu Tuyết chớp một chút: “Em muốn đi ngủ.”Diệp Tuệ : “ quay đầu tới khách sạn ngủ.” mà muốn ngủ còn chưa có dễ như , viện trưởng Vương phi kích động, đây là lần thành tích nhất từ trước tới nay của Kỳ viện Nam Tinh, ông dẫn theo Tiểu Tuyết đi bái phỏng các sư phụ của Hiệp hội cờ của tỉnh, vừa có ý tứ khoe khoang hàm súc, cũng có ý tứ hàm súc để Tiểu Tuyết đi tạo ấn tượng, về sau Tiểu Tuyết đi con đường kỳ thủ nghiệp, thì các lão tiền bối giới cờ vây này cũng có thể vì cô bé mà trợ lực một phen, đây coi như là kiêu ngạo của tỉnh họ, về sau tham gia cuộc thi phạm vi toàn quốc Tiểu Tuyết cũng là lực lượng kiên trung.

Quả , các sư phụ Hiệp hội cờ của tỉnh đều rất thân cận với Tiểu Tuyết, cổ vũ cô bé học cờ cho giỏi, tranh thủ định cấp, cái định cấp này, là cuộc thi định cấp kỳ thủ nghiệp.Lần này Tiểu Tuyết thi lấy được quán quân của tổ thiếu niên, ban tổ chức phát 200 tệ tiền thưởng, đây cũng không phải là một con số nhỏ.

Sau khi Tiểu Tuyết lấy được tiền thưởng thì giao cho Diệp Tuệ, tủm tỉm nói: “Chị Tuệ, em cũng có thể kiếm tiền.”Diệp Tuệ trăm mối cảm xúc ngổn ngang mà nhận lấy tiền: “Tiểu Tuyết giỏi quá, mai chúng ta đi mua chút quà cho mẹ với Tiểu Vũ.”“Em muốn mua quà cho tất cả mọi người.” Tiểu Tuyết kiên trì nói.“Được, thật sự là một đứa bé .” Diệp Tuệ xoa xoa đầu cô bé, “Đi thôi, về đi ngủ.”Mãi cho tới lúc trở về nhà, Diệp Tuệ cũng không có đề cập học cờ với Tiểu Tuyết.

Người nhà biết được tin Tiểu Tuyết lấy quán quân thì đều cao hứng đến hỏng, trong nhà ra một quán quân tỉnh, ai mất hứng chứ?Chờ cao hứng qua rồi, Diệp Tuệ gọi Tiểu Tuyết, ba với dì tới, nhau thương lượng học cờ của Tiểu Tuyết..

Tùy chỉnh
Danh sách chương