Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
CHẾT [full]
Tác : 尔退
Nguồn: Zhihu
Raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí
Lần thứ mười tôi c.h.ế.t để hù dọa ông xã nữ thư ký đưa hắn nhà hoảng sợ, hắn nổi giận tôi lần đầu tiên: “Em diễn kịch mãi có thấy phiền không? Nếu em thực sự c.h.ế.t cứ c.h.ế.t đi.”
Hắn không biết, tôi sự sắp c.h.ế.t rồi. Tôi diễn kịch mãi chỉ để sau này hắn đỡ buồn hơn.
nhìn thấy dáng vẻ dịu dàng dỗ dành nữ thư ký của hắn, tôi đột nhiên biết… khoảnh khắc phát hiện sự , hắn có hối hận không?
1
Sau nghe thấy tiếng nhập mật mã , tôi đặt phấn xuống và nhìn gương.
Cho dù dùng phấn màu sáng nhất cũng sắp không che được sắc mặt tiều tụy, trên áo phông là vết m.á.u lúc nôn không cẩn thận dính , thoạt nhìn trông hơn so trong truyền hình.
Tôi ngã xuống đất.
Ngay sau dó, cánh đẩy ra, tiếng thét hoảng sợ của một gái vang lên.
Phải mất một lúc lâu tôi mới mắt ra, liền thấy một gái nhào trong lòng Tống Lan Sinh.
ta khóc đáng thương: “Tống tổng, em sợ.”
Là nữ thư ký của Tống Lan Sinh, .
Tống Lan Sinh dừng một chút, không đẩy ta ra. quay đầu nhìn phía tôi, ánh mắt không còn kiên nhẫn: “Lần này lại dùng bao nhiêu tương cà chua ?”
ôm lấy cánh tay của hắn, thấy tôi mắt mới hậm hực buông tay: “Chị dâu, cái này đúng là cho người ta hoảng sợ đấy, em dọa không sao, hôm nay Tống tổng uống say, nhỡ xảy ra chuyện phải sao?”
Tôi bình tĩnh nhìn động tác thân mật của bọn họ, ánh mắt Tống Lan Sinh không có chút chột dạ nào: “Còn không đứng dậy?”
Tôi : “Hết sức rồi.”
Hắn không tin, kéo tôi dậy một cách thô bạo.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy hắn tức giận tôi, người phụ nữ khác.
“Mạnh Hảo, em không thấy phiền sao? Anh mỗi ngày công ty cái nhà này mà việc, anh không cầu em thông cảm cho anh, cũng đừng gây rắc rối cho anh!”
rót ly nước cho hắn: “Tống tổng, chị dâu cũng không phải cố ý, chị ấy không biết hôm nay anh uống say.”
Tống Lan Sinh nắm chặt tay, ném mạnh cái ly xuống đất… mảnh vỡ văng khắp nơi, có một mảnh vạch cổ tay tôi. Ngay lập tức, dòng m.á.u đỏ tươi chảy ra.
“Chuyện ta không biết còn nhiều lắm.” Tống Lan Sinh nhìn tôi, thần sắc chán ghét và lạnh lùng: “Ngày nào cũng chết, nếu em c.h.ế.t c.h.ế.t đi.”
2
Tống Lan Sinh sai rồi, tôi biết nhiều chuyện.
Tôi biết hắn công ty bề bộn nhiều việc, thế mỗi ngày tôi đều hầm canh bồi bổ thân thể cho hắn.
Tôi biết hắn thường xuyên tăng ca khuya, thế ngày nào tôi thức khuya chờ hắn nhà.
Tôi cũng biết tửu lượng của hắn không kém, lần này tại sao lại uống say mà cần đưa ? Bồi dưỡng tình cảm giữa cấp trên và cấp dưới để công việc thuận lợi sao?
Tôi ngồi hành lang suy nghĩ cả đêm, cuối cùng cuối cùng bật cười haha. Những người đi ngang qua tôi dọa sợ, mắng to một tiếng “xui xẻo”.
Tôi ôm lấy cánh tay, hành lang lạnh.
Có lẽ Tống Lan Sinh sự uống say, sau đi, hắn kéo tôi ra ngoài , để cho tôi “thức tỉnh”, sau này không được gây rắc rối nữa.
Tôi nhốt bên ngoài, gõ thế nào cũng không có động tĩnh, bởi Tống Lan Sinh ngủ mất rồi.
Máu trên cổ tay ngừng chảy, tôi lấy tay che nó lại. Có hơi đau một chút, không là gì so nỗi đau tôi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư dạ dày giai đoạn cuối.
Không mang điện thoại ra nên tôi không thể đi đâu được.
Đột nhiên nghĩ ngày đầu tiên chết, Tống Lan Sinh dọa sợ mức sắc mặt tái nhợt.
Tay hắn ôm tôi run rẩy. Giống trời sập, cẩn thận gọi tôi: “Hảo Hảo?”
Sau đó tôi lập tức to mắt, cười hì hì đáp lời: “Em đây!”
Tống Lan Sinh kinh ngạc nhìn tôi, hồi lâu sau mới bối rối lau nước mắt. Hắn gì đó không ra, chỉ ôm chặt lấy tôi hơn.
Đôi mắt hắn tôi: hắn đang sợ hãi.
Đó là tất cả những gì tôi có thể nghĩ ra để sau này hắn ít buồn hơn.
Tôi được rồi.
3
Ngày hôm sau Tống Lan Sinh kéo tôi phòng.
Hắn có một đôi mắt cún con đẹp, rũ mắt xuống vô cùng ngây thơ: “Xin lỗi Mạnh Hảo, anh nhốt em bên ngoài cả đêm.”
Sau đó sờ sờ bụng tôi, dỗ dành: “Bụng đói bẹp dí rồi này, đều là lỗi của anh.”
Xem này, cho dù là dỗ tôi, cũng lâu rồi hắn không gọi tôi là “Hảo Hảo” nữa.
Tôi tức giận buộc tội hắn tôi lạnh cóng suốt đêm. Hôm nay là ngày nghỉ, tôi hắn dành thời gian trong ngày cho tôi.
Đầu tiên là xem tôi. Trong người chồng nhà, mỗi ngày đều thấy vợ chết. Tống Lan Sinh dần nhíu mày: “Em học đây à?”
Hắn tạm dừng : “Có phải em rảnh quá rồi không? Học theo bộ này giày vò anh.”