Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ban đầu, người thân cận của ta Linh Lung và Uyển Nguyệt – nha hoàn ở viện của mẫu thân. Nhưng không lâu ta dọn vào Thính Vũ Hiên, Linh Lung phát hiện lấy trộm di vật của mẫu thân, thân đã bán nàng ta .
Vài ngày , người ta phát hiện nàng ta treo cổ tự tử tại nhà, quan phủ cho rằng nàng ta sợ tội mà tự sát, và vụ việc nhanh chóng dẹp yên.
Tố Tâm nữ y tinh thông y thuật, được ta mua về tiệm thuốc và đã thay thế vị trí của Linh Lung trong những gần đây.
trước cổng phủ, ta thấy Triều cúi đầu ủ rũ, đang thân và huynh trưởng trách mắng.
Vừa thấy ta, Trấn Bắc liền nói: “Đợi Đại tiểu thư Thư gia tròn lễ cài trâm, ta sẽ cùng đại ca cầu hôn, cưới nàng về sớm để quản lý , đỡ cho suốt ngày vô công nghề!”
Ta chỉ im lặng cúi người hành lễ với Trấn Bắc . Nói những điều này bây , vẫn còn quá sớm.
3.
Triều có vẻ lén nhìn về phía ta, mặt đỏ bừng, nắm chặt chiếc quạt trong , hừ tiếng chạy .
Sắp tuổi cập kê , nhưng có vẻ như không khó chịu như ta từng nghĩ.
Phủ đệ bắt đầu chuẩn cho lễ cài trâm của ta, người đều bận rộn. Rõ ràng, thân coi trọng trưởng nữ như ta.
Ngoại trừ Thư Thanh Hạc – trai của thân và Trạch Tĩnh sinh ra vào thứ họ thành thân.
“ thôi, thăm mẫu nào.”
ta mười tuổi, khỏe của mẫu đã yếu trông thấy. đây, bà đã nằm liệt , ta không còn cho bà theo ta như trước.
Trong phòng của mẫu nồng nặc mùi thuốc, bà gầy rộc nhiều. Người ngoài đều nói bà u uất vì nhớ nhung mẫu thân ta, nhìn , quả thật có phần giống vậy.
Ta sai nha hoàn chăm sóc bà, vừa thấy ta vào, họ lập tức hành lễ lui ra ngoài.
Ta đứng bên , trên cao nhìn xuống mẫu đây gầy trơ xương, sắc mặt xám xịt. Bà gắng nâng cánh lên để nắm ta, ta liền thuận theo mà ngồi xuống bên cạnh.
“Đại tiểu thư, lão nô e rằng không thể nhìn thấy người thành thân …”
Giọng nói của bà như tiếng quạ sắp chếc, khàn khàn và yếu ớt, dường như đã dùng hết lực của bà để nói ra câu ấy.
“Không thấy thì không thấy, đỡ phải xui xẻo. Còn không bằng sớm gặp mẫu thân ta, biết đâu kiếp còn có thể theo bà.”
Ta kéo chăn đắp kỹ cho bà, cúi sát tai bà nhẹ nhàng nói: “Cảm giác từng chút sinh mệnh dần trôi qua mà không thể giữ , dễ chịu lắm phải không? nói xem, mẫu thân ta đó liệu có phải đau đớn như bây không?”
Người trên dường như nghe thấy điều gì đó khủng khiếp, mắt mở to, kinh hãi nhìn ta. Cơ thể tàn tạ vì sợ hãi mà gắng lùi vào trong , nhưng đã dùng hết lực mà chẳng thể dịch chuyển chút nào.
Ta không kìm được mà bật cười lớn, nhìn xem, thật thú vị biết bao! Nhìn bọn họ từng chút chếc trong ta mà không có phản kháng, thật sự thú vị!
Ta không nén nổi sự hưng phấn, đứng bật dậy, đứng trước mà ngắm nhìn dáng vẻ của bà ta. Đây kiệt tác thứ của ta!
“ mẫu, biết Linh Lung chếc thế nào không? Nàng ta do ta siết cổ chếc đấy. Lúc chếc nàng ta còn mang thai nữa cơ, ta cứ thế phía siết chặt cổ nàng ta, nhìn nàng ta giãy giụa dữ dội tắt thở trong ta. Trước chếc, nàng ta còn ôm chặt bụng mình, chắc nàng ta yêu đứa của mình nhỉ? Ha ha ha!”
hưng phấn cực điểm, ta thậm chí còn tái hiện động tác lúc ấy, hận không thể để mẫu nhìn thấy kiệt tác của ta bằng chính đôi mắt của bà.
“ nói xem, đó mẫu thân ta ăn phải chiếc bánh có bỏ nhiều nhụy hoa nghệ tây mà sảy thai, liệu bà có từng hết bảo vệ đứa của bà không?”
đó, người ta lục soát trong phòng nha hoàn cấp khác và phát hiện lượng lớn nhụy hoa nghệ tây, thân trong cơn thịnh nộ đã đánh chếc ả.
“Để ả trải nghiệm cảm giác vu oan và mất đứa , như vậy không gọi chếc oan đâu nhỉ?”
mẫu sợ hãi đã biến thành tuyệt vọng.
Bà chỉ trân trối nhìn lên trần nhà, khẽ nói: “Vậy hạ dược ta, để ta giống mẫu thân … nằm trên … từng chút cảm nhận sự sống rời bỏ mà bất lực sao?”
Ta ngồi xuống, nắm lấy bà:
“Sao bà nghĩ như thế chứ? Ta chỉ bảo Tố Tâm nấu cơm cho bà thôi. Bà nhìn ta mà xem, không những tự chăm sóc tốt cho mình, mà ta còn có thể tiếp tục chăm sóc bà nữa! Ai mà không biết mỗi ngày ta đều quan tâm bệnh tình của bà, đều nhờ Tố Tâm nấu thuốc bổ cho bà?”
Mặc dù việc phối hợp thực phẩm tương khắc làm bà ta không chếc ngay lập tức, nhưng cảm giác chậm rãi nhìn bà không thể sống chẳng thể chếc trong ta thật sự thú vị!