Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 9 (Hoàn)

Mưa bụi trên núi đã ướt cẩm y của hắn, hắn mỉm cười chuyện này không quan trọng, hành lễ với ân sư xong rồi, hắn tiến lên đỡ ân sư dậy, đúng lúc ấy hắn nhìn thoáng qua một tiểu thư khuê các đang nấp sau dãy hành lang gấp khúc.

lại ánh mắt ấy kinh diễm cả đời.

Thiếu niên đó trắng dựng nghiệp, hết lòng bách tính, là trụ cột của triều đình, chỉ một lần thoáng gặp gỡ mà bóng dáng đó mãi khắc sâu.

Vượt qua bao năm tháng, đã trưởng qua độ cài trâm, lòng không thể nào quên.

Mặc phụ mẫu và tổ phụ không muốn chịu uất ức mà kế thất, bướng bỉnh chấp niệm chỉ một lần gặp gỡ thoáng qua ấy.

Tổ phụ thương mà hao hết tâm huyết, cũng hiểu được rằng môn sinh này của ông là người mà thể phó thác cả đời, cuối cùng mới toàn giấc mơ của .

Ta đem câu chuyện mà chính tưởng tượng được này, kể lại Tiết Trấn nghe.

Hắn chớp mắt, hơi men dâng lên, dưới mi dài đậm là sắc hồng quyến rũ lan tràn khắp gò má.

Hắn đưa lên rồi chậm rãi vuốt ve từ mặt ta, dọc theo cổ tận xương quai xanh.

Hắn hỏi ta bằng giọng khàn khàn: “Câu chuyện này là hay giả đây?”

Ta khẽ miệng, răng môi run rẩy: “Lời thì chàng không phân biệt được, vậy tình cảm mà chàng cũng không phân biệt nổi sao?”

Một ngọn lửa rực cháy đôi mắt của Tiết Trấn .

Ta chủ động ôm lấy cổ hắn, kề sát bờ môi càng thêm đỏ thẫm men rượu.

Ta dùng hết thảy sự mềm mại của ta, ghé sát bên tai hắn rồi nũng nịu dụ dỗ: “Tướng công ngoan… lại đây …”

Lý trí hoàn toàn bị xóa sạch, đêm nay Tiết thừa tướng chẳng là văn thần nữa, mà chân chính hóa một võ tướng dũng mãnh…

15.

Tỉnh lại cơn đau đầu như búa bổ.

Đưa tìm người bên gối, thế lại sờ trúng chiếc laptop của .

Khá lắm, cục diện tốt đẹp vừa mới , tại sao tôi lại trở về rồi?

Chết tiệt! Hệ thống xuyên sách rác rưởi! Phá hủy thanh xuân của tôi! Trả lại lão nam nhân tôi!

Nằm ngủ một giấc, cơn sốt của tôi đã giảm đôi chút, tôi xoay người tiếp tục sửa bản thảo.

Dù chỉ coi đó là một giấc mộng, nhìn thấy chữ “Tiết Trấn ”, tử tận đáy lòng tôi không kìm được mà run rẩy.

Giấc mộng này quá chân , nhiệt độ của người đó quá mức nóng bỏng.

Bắt nguồn từ tư tâm, nên tôi lại thêm vài nét bút hắn.

Tôi viết lại cuộc gặp gỡ đầu tiên nơi núi rừng kia, ban hắn và Bạch Ngọc Trí một kết cục trọn vẹn hơn.

Mặc dù biên tập của tôi cảm thấy đoạn này vô dụng, cứ níu lấy tôi bắt tôi xóa .

Cũng được thôi, tôi tách riêng đoạn này , cất vào một thư mục chưa từng xuất bản.

Đây là câu chuyện của riêng tôi, tốt hơn là chỉ tôi biết, chỉ tôi ghi nhớ.

Sau hoàn bản thảo, tôi buồn chán mức mà cứ ru rú nhà suốt một thời gian.

sự tôi không thể quên vị đại thúc tuấn tú kia được, người khiến tim tôi rung động tận cùng.

Thì một gặp đúng người thì tất cả những tiêu chuẩn thẩm mỹ khác đều sẽ biến dáng hình của người đó.

kiêm cùng phòng đại học thấy lâu rồi mà tôi không đăng status tấu hài nên nhắn tin hỏi tôi sống không.

Tôi nhờ phúc của cô ấy mà tôi chưa đầu thai.

Tôi ngồi được hồi lâu thì bỗng nhiên ngoài sân vang lên tiếng ồn ào.

“Ừm… ngại quá, nam thần họ Tiết lòng tớ chỉ một người, mà người đó lại là một đại thúc, Tiết ư? Cậu ấy lâu mới xếp nổi.”

Mặc dù như vậy tôi dự tiệc.

tôi muốn nhìn lại đôi mắt và dung mạo tương tự người ấy một lần nữa.

Nghe nhà này là do của Tiết , nhờ vào quan hệ đó mà chúng tôi luôn được dùng mức giá thấp nhất để đặt phòng tiệc xa hoa nhất, miệng của cậu ấy thì đây gọi là thuận gió giương buồm.

Bữa tiệc sắp kết thúc, của Tiết xuất hiện để thanh toán giúp chúng tôi.

sao tôi thể không nhận chú ấy chứ? Chú ấy và Tiết Trấn … giống nhau như đúc.

Tôi kích động túm lấy của : “Nhìn ! Đó là chồng của !”

Thì chú ấy mặc tây trang cũng hợp như vậy, mỗi đường nét cắt may tinh tế hoàn toàn, phom dáng vừa vặn, chỉ nhìn thôi cũng biết là đặt may xa xỉ.

Chẳng trách hồi học đại học Tiết cứ thích bao cả lớp ăn, phía sau chỗ dựa là người vừa giàu vừa đẹp trai thế này, đương nhiên cũng hào phóng hơn.

đó không phải là phong thái của Tiết , mà là của cậu ấy.

Ông của của nhà cũng xuất hiện, thiết gọi chú ấy là: “Anh Trấn ” .

khó để tôi không tin vào số phận này, thế là tôi đuổi theo Tiết Trấn .

chú ấy đang đứng quét mã thanh toán, chú ấy mã QR trên wechat thì tôi cũng sẵn mã QR của rồi đưa xuống dưới màn hình của chú ấy.

“Chú ơi, nghe chú độc à?”

Tiết Trấn hơi nhíu mày, chần chờ một lát rồi khẽ gật đầu.

Tôi nhoẻn miệng cười: “Vậy chúng ta quen chút nhé, anh Trấn ?”

Ừm, lần này thì cuối cùng bối phận cũng đúng rồi.

(Hoàn toàn văn)

Tùy chỉnh
Danh sách chương