Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9znbJAP146

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

“Bệnh vừa gọi điện, kết quả tra sức khỏe của chúng đã có , ai đi lấy giúp mẹ đi?” Mẹ tôi và chị gái nói.

Tôi hơi ngẩn ra lúc mới hiểu, hoá ra tôi đã được sống lại , sống lại đúng ngày cả đình đi lấy kết quả tra sức khỏe.

, chính chị gái là đi lấy kết quả, mang về thì phát hiện tôi bị nhiễm HPV.

Bố mẹ nhiễm HPV chẳng khác nhiễm AIDS, lập hoảng hốt, vừa sợ vừa ghét.

Còn chị gái đứng bên đổ thêm dầu lửa, tôi nhiễm bệnh là do không biết tự vệ bản thân mình.

Chị còn giả vờ ngạc nhiên, tỏ vẻ vô tội mà hỏi tôi: “Em gái à, em có làm bậy bạ ở bên ngoài không?”

Bố mẹ giận mức suýt nữa thì lao đánh tôi, nhưng lại sợ bị lây nhiễm nên bàn tay biết dừng lại giữa không trung.

Tôi hồ sơ kết quả tra mà lòng đầy hoang mang.

Tôi không tin kết quả , kiên quyết đòi đi tra lại ở bệnh , quả thật là bị nhiễm thì tôi cũng đi điều trị.

Nhưng gái lại giữ tôi lại, lấy lý do là vệ danh dự đình và uy tín của tôi, khuyên bố mẹ nhốt tôi hầm tự cách ly.

“Em đi tra lại ở bệnh thì cả bệnh đều biết em bị nhiễm bệnh đó, bố mẹ bị mất mặt, đình mình làm mà sống tiếp được? Em không tự yêu thương bản thân thì thôi, giờ còn muốn cả nhà mang tiếng xấu hổ theo ?”

Tôi cố gắng giải thích rằng tôi không hề làm bậy ở ngoài, cũng không thiếu tự trọng, có 80% nhiễm virus HPV là tạm thời, thoáng qua và có thể tự đào thải virus ra khỏi cơ thể, cần chữa trị kịp thời theo phương pháp điều trị của bệnh thì có thể khỏi bệnh.

Nhưng bố mẹ tôi quá lo sợ, lại bị chị gái thuyết phục, cứ tưởng chị ấy nói có lý, nên đã quyết định tịch thu điện thoại của tôi và nói công khai là ngừng cho tôi gặp gỡ đàn ông.

Họ nhốt tôi dưới hầm, tôi tự cách ly.

Tôi van xin họ thả tôi ra, cố gắng giải thích rằng tôi thật sự không hề làm thiếu tự trọng cả, nhưng không ngờ sau nhốt tôi xong, cả ba họ lại rủ nhau đi du lịch.

Sau đó, tôi bị họ bỏ đói ch.ết dần hầm, th.i th.ể bị chuột gặm nhấm, không còn chỗ nào lành lặn.

ch.ết, tôi thấy chị gái tôi cười cách kỳ quái.

có em ch.ết thì bố mẹ mới không biết nhiễm bệnh là chị, lúc đó chị mới có thể hưởng hết tình yêu của bố mẹ được.”

lúc đó tôi mới hiểu, đây rõ ràng là âm mưu hãm hại.

nhiễm HPV không phải tôi, mà chính là chị gái tôi.

Chị ấy đã đi lấy kết quả, nhưng sau đó giấu tờ kết quả của mình, làm giả tờ kết quả khác và nói tôi bị nhiễm.

Chị còn cố tình thêu dệt mắt bố mẹ, tôi nhiễm bệnh là thiếu tự trọng.

Điều khiến bố mẹ nghĩ tôi làm mất thể diện đình, làm họ xấu hổ.

lời nói của chị gái mà tôi không thể phản kháng, ngay lập trở thành kẻ bị trích.

Bố mẹ giận, cơn nóng giận đã nhốt tôi hầm.

Chị gái ghét tôi cảm thấy việc tôi sinh ra đã chiếm hết tình yêu của bố mẹ, khiến chị sinh lòng ghen ghét.

Từ đầu cuối, muốn trở thành con cưng duy nhất của bố mẹ mà chị ấy không hề có ý định tôi được sống sót.

“Bố mẹ, con rảnh, con đi lấy kết quả nhé.”

Thấy tôi thay giày ở cửa, chị tưởng tôi đi lấy kết quả liền vội qua nắm lấy cánh tay tôi: “Em gái, chúng đi cùng nhau đi nhé.”

Tôi cười khẩy lòng, chắc chị cảm thấy không an tâm đây mà.

Tuy nhiên tôi vẫn mỉm cười nói: “Được, vậy chúng cùng đi nhé.”

bệnh , vừa lấy được kết quả, chị gái tôi lập cầm lấy phần của mình vội vã:

“Em gái, của chị thì chị tự giữ, chị còn có việc nên không về cùng em được, em mang kết quả của bố mẹ về nhé.”

Tôi vẻ mặt lo lắng của chị, cười khẽ gật đầu.

, sau chị tôi lấy được kết quả đã nhân cơ hội làm trò, nhưng lần do có tôi đi theo nên chị không thể động tay động chân với kết quả của tôi được, đành vội vàng lấy kết quả của mình chạy biến.

Tôi biết, không hành động thì số phận của tôi lại tái diễn như .

“Chị ơi, xem thử đi, có vấn đề thì chúng vẫn còn ở bệnh , có thể hỏi bác sĩ luôn mà.”

Chị tôi vội vã xua tay: “Chị còn trẻ, lại khoẻ mạnh, làm mà có vấn đề được chứ. Còn em ý, cứ mải mê học hành tận nửa đêm nửa hôm thi nghiên cứu sinh, có vấn đề thì chắc chắn là em ý.”

Chị tôi nói xong liền vội vã rời đi, tôi lập mở tờ kết quả ra.

thấy phần HPV của tôi là âm tính, tôi như trút được gánh nặng lòng.

Tôi không có bạn trai, làm có thể mắc căn bệnh được chứ? Mỗi ngày tôi đều học tận khuya muộn ôn thi nghiên cứu sinh, hoàn toàn không có khả năng bị nhiễm bệnh được, mà dù cho có bị bệnh thì cũng không thể là bệnh liên quan quan hệ tình dục.

Tuy nhiên, ở , dù tôi giải thích hết lời nhưng bố mẹ vẫn không tin.

câu nói của chị gái: “nhiễm HPV là không biết tự vệ bản thân mình, không biết tự trọng” đã khiến họ giận không thể kiềm chế được.

Tôi không tin là họ không hiểu bản tính của tôi, là họ muốn tin lời nói phía của chị gái tôi mà thôi.

Nhưng không cả.

Lần tôi đã sống lại , những kẻ đã hại tôi ch.ết thảm, tôi tuyệt đối không yên cho bất kỳ ai.

3

Chiều tối, cả nhà ăn cơm, tôi lấy tờ kết quả ra, giả vờ không ý nói:

“Chị, sau chị đi , bác sĩ có gọi em lại nói là đình mình có bị nhiễm HPV, nhưng em vừa xem lại kết quả của cả nhà mình thì đều bình thường, không biết bác sĩ nói như vậy có phải là nói chị không?”

“HPV ư? Không phải là AIDS ?” Bố mẹ ngạc nhiên nói.

Cũng như , họ vẫn nghĩ HPV chính là AIDS.

“Chị, kết quả của chị đâu? Lấy ra cho cả nhà xem thử đi, thật sự bị nhiễm thì không tốt đâu.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương