Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nhưng một ngoài kịp thời xông vào, giữ chặt lấy ông .
tôi… xúc động quá mức, một ngụm m.á.u tanh nghẹn ngang cổ họng phun ra, mắt mờ , thế giới xoay vòng…
Tôi ngã xuống.
Mi mắt tôi nặng trĩu, tai nghe được tiếng bước chân rối loạn vang lên không ngừng.
Tôi gắng ép thân mở mắt, lúc … tôi không thể để bị đưa đến bệnh viện.
“Lý Tinh Nguyệt, cố thêm chút nữa, sắp thành công rồi…”
Tôi lặp lặp lại trong đầu, cố tình dùng móng bấu mạnh vào lòng bàn , khiến mình tỉnh táo.
Khi được đặt lên cáng, tôi cuối cùng cũng mở được mắt ra.
“Không… không cần đến bệnh viện. Tôi ổn. Tôi cần… tôi… trong có bằng chứng…”
Tôi đưa , về phía tủ đồ cạnh, nơi tôi để mình lúc đầu.
Nữ phụ trách thẩm vấn tôi trước , theo yêu cầu tôi, mở tủ ra.
vẫn .
Nhưng trong… trống rỗng.
Trong một đồn công an, dám ra lấy cắp, số người có khả năng ấy không nhiều.
Không có camera quanh khu vực .
Nhưng…ai lấy rõ ràng khỏi cần nói.
“Tôi không lấy! Mọi người xem , tôi đâu có cơ hội mà lấy!”
“Trương Tiện Kiều thoát tội, mới cố tình bôi nhọ tôi ông Trương! Các người không được mắc lừa nó!”
La Quyên người vẫn luôn lảng vảng trong đồn lúc đỏ hoe mắt luống cuống phân bua khi bắt gặp những ánh mắt nghi ngờ mọi người.
“Vậy dễ thôi, làm lại xét nghiệm ADN một lần nữa là được. Nếu lần trước sai, lần sẽ minh oan cho hai người.”
Tôi thản nhiên nói, giọng đều nhẹ.
“Tôi không đồng ý!”
La Quyên gào lên.
“Nếu chuyện lan ra, tôi ba cô mặt mũi nào mà sống?”
“Trương Tiện Kiều, cô độc ác đến vậy sao? Giết c.h.ế.t trai duy nhất tôi, giờ lại đổ tội cho tôi với ông Trương là kẻ g.i.ế.c người?”
“Cô nghĩ cô là ai mà nói gì nói?”
La Quyên trừng mắt nhìn tôi, ánh mắt thể xé xác tôi ra thành mảnh.
Đôi mắt ngập đầy hận ý.
Tôi vẫn điềm nhiên, lấy áo ra một tờ giấy gấp gọn:
“Ôi, suýt nữa quên trong là photo. gốc… tôi vẫn để trong người.”
La Quyên lao tới phát điên, giật lấy tờ giấy trong tôi, không kịp nhìn nhét ngay vào miệng.
Hai hoảng hốt, phản xạ giành lại.
Tôi nhún vai, móc kia ra một tờ nữa:
“Ấy, đưa nhầm. thật là tờ mới đúng.”
Ánh mắt La Quyên lúc nếu có thể phun ra lửa, tôi bị thiêu sống ngay tại chỗ.
Bà phát ra tiếng gầm gừ “ư ử” chó điên, mồm đầy giấy, mắt đỏ ngầu, tóc rối bù.
Trương Cường vỗ nhẹ vai bà , ra hiệu bình tĩnh, rồi quay sang tôi, thở dài:
“Dù Trương Diệu Tổ có phải ruột tôi hay không, cũng không thay đổi được việc mẹ cô .”
“Cùng lắm tôi La Quyên có… vấn đề đạo đức.”
“Nhưng Lý Tinh Nguyệt, cô là nghi phạm g.i.ế.c người.”
Ông nhấn mạnh chữ:
“Là — tội — phạm!”
“Lý Tinh Nguyệt, cô nhận . Bày mưu tính kế vậy, cô không thấy mệt sao?”
La Quyên được ra hiệu, “bịch” một tiếng quỳ sụp xuống, vừa đập đùi vừa gào khóc:
“ tôi ơi! tôi ơi! Tim gan mẹ ơi!”
“Mẹ đặt tên bé là ‘Ái Đệ’… là mong nó thương yêu đấy! Không ngờ cuối cùng chính nó hại c.h.ế.t rồi aaaa!”
“ vậy, các người nghe, tôi nói.”
Tôi nuốt viên thuốc giảm đau, uống cạn cốc nước lạnh.
“Các người nghi tôi dụ Trương Diệu Tổ vào chỗ c.h.ế.t đúng không? Không tìm được dấu vết gì tại hiện trường đúng không?
“ đầu đến cuối… tôi không hề ra .”
“Giống các người đoán, tôi bày ra bẫy, để thằng ngu ấy bước bước chui vào.”
“Tôi có thể không đăng bài trên QQ. Nhưng nếu không để lại manh mối rõ ràng,
dựa vào tôi có mặt tại hiện trường, các người nghi ngờ tôi là hung thủ yếu lắm.”
“Thế nên… tôi phải cố tình để lại một dấu vết dễ thấy hơn.”
“Tôi biết các người rất biết: tôi khiến cậu bước vào c.h.ế.t thế nào.”
“Thưa các vị , các người thấy rất nhiều vụ g.i.ế.c người đúng không?”
“Tôi nói thật, đa số… đều rất tầm thường.”
“Giết người đẳng cấp thật sự là gì?”
“Dẫn dắt. Tận dụng hoàn . Tiết kiệm sức lực. Không để lại dấu vết.”
“Dùng chính tính cách, điểm yếu nạn nhân để thiết kế bẫy, để ‘ mồi’ vào chỗ chết. Tôi gọi là —‘Loại g.i.ế.c người thứ tư’.”
“Đối với Trương Diệu Tổ, tôi thiết kế ba truyền thuyết học đường.”
“Nếu thuận lợi, cậu sẽ c.h.ế.t ngay ở đầu tiên.”
“Không … sẽ c.h.ế.t ở cuối cùng, nơi tôi chờ sẵn để đẩy thêm một cú.”
“Trương Diệu Tổ là kiểu người thích chơi trội, ưa mạo hiểm, lấy việc ‘khám phá’ làm cách khẳng định thân.”
“Lại nghiện game, suốt ngày cắm mặt vào mạng.”
“Lên lớp 12, La Quyên nó học hành đàng hoàng cắt bớt tiền tiêu vặt. chính là điểm yếu… tôi chọn để khai thác.”