Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi và Đoạn bên nhau ba năm, anh ấy theo đuổi tôi trước.
Thật lòng mà , tiên Đoạn tỏ tôi, tôi đã sững sờ. phải vì tôi thiếu tự tin sức hút bản thân, mà vì tôi hiểu tại sao như anh – đóa hoa cao ngạo giới thượng lưu Bắc Kinh – thường cách tôi xa đến tám thước, thể tôi.
Cùng lắm chúng tôi chạm mặt vài các buổi tiệc thương mại, vậy thôi? Lấy đâu ra ?
Dù Đoạn luôn khiến tim tôi rung động, đẹp trai đến mức khiến tôi chảy nước miếng, nhưng tôi tiêu chuẩn yêu, phải hai đều . Thế nên tôi đương nhiên chối.
Khuôn mặt anh lúc đó rõ ràng sững , ánh lạnh lùng, cam lòng hỏi : “Lý do ?”
Tôi cười nhạt. Các bạn à, đàn ông này nhìn qua biết được ta nuông chiều nhỏ, cứ nghĩ ai phải xoay quanh anh ta mà sống. Nhưng tôi !
Tôi thản mở miệng, từng chữ từng chữ đánh anh: “Tôi – – – anh!”
Sắc mặt anh càng tối sầm, đôi sâu thẳm đầy thất vọng, nhìn chằm chằm tôi buông, “Cụ thể hơn đi.”
Tôi… Câu hỏi này đến quá bất ngờ, khiến tôi nghẹn lời! quen thân, cái để ? Ngược chẳng để cả.
thường tôi đã cười gượng rồi chuồn đi lâu. Nhưng khi tôi ngẩng nhìn anh, bỗng dưng thấy áy náy.
Tôi thành thật : “Tôi và anh quen thân, tôi chẳng rõ anh thế nào. Anh hiểu tôi ? Anh biết tôi ? Tôi muốn bắt mối quan hệ mơ hồ xa lạ, càng muốn bước thứ bốc đồng nhất thời.”
xúc anh thay đổi liên tục, dần dần trở tĩnh. “Lê Thư, tôi đường đột rồi.” Anh ngập ngừng lúc rồi thêm, “ cần ghét tôi được, tôi sẽ làm theo ý .”
Ban tôi hiểu “làm theo ý ” thế nào.
Cho đến sau đó, Đoạn bắt thường xuyên xuất hiện cuộc sống tôi, làm bạn tôi, cùng tôi ăn uống vui chơi, ở bên khi tôi khóc khi tôi giận.
buổi chiều năm sau, tôi đã đồng ý lời tỏ thứ hai anh. Tôi còn nhớ hôm đó gió nhẹ, anh nuốt nước bọt, thấp thỏm xác nhận: “Thật ?”
Tôi mỉm cười, tinh quái đáp: “Nếu anh nghe thấy thôi vậy.”
Đôi môi nóng rực anh lập tức áp lên môi tôi, nụ hôn vừa nồng nhiệt vừa thành kính, giọng khàn khàn gợi : “Lê Thư, này cơ hội hối hận đâu.”