Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

9

“Biết hai người thích …” – được , mở đầu nghe vẻ tử tế – “… nhưng đây cưới, hay tùy các cậu.”

Thủ quá mượt luôn đi!

Tôi và nhìn nhau, cầm cạn.

Tất nhiên, hào sảng, tôi bắt đầu choáng váng.

nấy đều cụng , chịu nổi cơ chứ?

Tôi đành nằm luôn lên ghế sofa, để mặc cồn len lỏi tấn công tế bào não.

Lúc tôi gần mất ý thức, một ấm đưa miệng tôi.

quen thuộc vang lên:

“Mở miệng, thuốc giải .”

Tôi liền ngoan ngoãn há miệng.

Nhưng vội quá bị sặc, ho sặc sụa.

Một đôi bàn tay lớn liền vỗ nhẹ sau lưng tôi, mãi mới đỡ hơn.

lẽ nhờ thuốc, tôi bắt đầu tỉnh táo lại… làm mấy trò siêu mất mặt…

Nhân lúc đặt xuống, tôi bỗng bật dậy — và giẫm trúng dây túi đó, ngã lăn quay.

hoảng hốt ôm tôi dậy, tôi lại lăn lộn đòi hát.

Bất đắc dĩ, mọi người phải đưa mic cho tôi.

Giá tôi hát hay còn khí nghệ thuật…

Đằng này, tôi vừa tông lệch vừa thích hát mấy bài như: “Dòng sông lớn chảy về đông”, “ trời chỉ hướng Bắc”… Tôi thật sự… sống thêm 500 năm nữa…

thế giới thuốc hối hận, tôi sẽ dùng hết vào buổi tụ họp đó.

Tôi lạnh mặt nhìn video phát trên điện thoại người phụ nữ ngồi đối diện:

“Ý cô gì?”

trang điểm tinh tế, cử chỉ tao nhã, vừa nhìn đã biết xuất thân tốt.

Cô nhấp ngụm cà phê, môi nhỏ mấp máy, đầy châm chọc:

“Cô xứng với .”

Ồ, cô chơi kiểu này? Tôi hứng đấy.

Tôi cười nhẹ:

“Thế xứng? Heo Peppa à?”

ngờ tôi bình thản vậy, nghẹn họng một lúc, tấn công tiếp:

“Tôi với thanh mai trúc mã, học đại học ngoài, ăn chơi. vì ba mẹ ấy về tiếp quản công ty, chúng tôi đã thành đôi lâu!”

đây, lộ rõ kích động.

Tôi thầm ghi nhớ: về bắt viết kiểm điểm!

Tôi vẫn giữ nụ cười, ánh mắt lạnh dần:

“Thế thân mật vậy còn chưa thành đôi, cô nghĩ vẫn cửa à?”

phải vì tôi bận về được, lại tới lượt cô!”

rốt cuộc mất đi vẻ điềm tĩnh:

“Tôi biết những chuyện trước kia cô làm! Cô vốn yêu ấy! Cô điều kiện gì cứ , chỉ cần cô hôn, cái gì được!”

“Huống hồ,” – cô hạ uy h.i.ế.p – “ gia danh môn, họ xem được video cô say làm loạn, cô nghĩ họ còn cho cô bước vào cửa họ ? truyền tai phóng viên ? Mặt mũi cô, ấy vứt đi đâu?”

Ồ, cuối tung át chủ bài?

Tùy chỉnh
Danh sách chương