Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
225
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1.
“ thuê nhà anh hôm nay đến rồi, nếu muốn tiếp tục thuê, anh phải trả thuê cho sau.”
Tôi đưa mã QR đến mặt Phó Hành Diễn: “Đúng rồi, mẹ tôi , thuê nhà sau sẽ tăng 10%, một là 39,6 nghìn, anh quét mã QR này.”
Phó Hành Diễn là võ sĩ quyền anh chuyên nghiệp, mới hoàn thành một trận đấu quyền anh.
Nhìn vào vế/t thư/ơng trên người anh ấy, có vẻ là thua rồi.
Trên mặt cũng có vài vết bầm, nhưng không thể che giấu vẻ điển trai anh.
Anh lấy tủ lạnh ra một đá, tiện tay đặt lên chỗ v/ết thư/ơng: “ bạc eo hẹp, cho tôi không?”
?
Thế lâu quá!
ba ngày tạm .
Đâu có ai mở miệng đã muốn ?
Tôi lạnh lùng chối: “Không , tối nay nếu không có thuê ra ngoài, nhiều người chờ thuê.”
Phó Hành Diễn đưa cho tôi một khoáng khác: “Thế thêm một không?”
Thân hình cao 1m9 này đứng mặt người khác, thực sự rất áp đảo.
Đặc biệt là anh mặc áo thể thao bó sát, cơ n.g.ự.c cùng cơ rắn chắc hiện rõ mồn một.
Nếu chạm vào, hẳn là cảm giác rất đã ha?
Tôi tự nhiên thấy khát, mở nắp : “Không , nhiều nhất là cho anh trả nửa thuê, nửa lại chậm một trả.”
xong, khoáng không mở trong tay tôi bị Phó Hành Diễn lấy .
Tôi tưởng anh ấy muốn gây sự, ai ngờ anh mở nắp khoáng, đưa cho tôi: “Tôi thu hành lý, tối nay sẽ .”
Anh là làm, quay lưng vào phòng thu hành lý.
Có vẻ như thật sự không có .
Khụ khụ, võ sĩ quyền anh nghèo thế này sao? Đến thuê nhà cũng không trả nổi?
Hay là, gần đây anh ấy gặp khó khăn?
Hệ đột nhiên online: [Xin mời nhân chinh phục anh .]
“Phụt..” Ngụm tôi uống trong miệng suýt chút nữa phun ra ngoài.
2.
Ba , tôi vô tình xuyên vào một cuốn tiểu thuyết, nữ chính là một cô chiêu đích thực.
Kèm theo đó là một hệ chinh phục.
Đây là lần đầu tiên hệ giao cho tôi nhiệm vụ chinh phục.
Tôi rùng mình: “Anh trông có vẻ hơi dữ, tôi sợ không chịu nổi.”
Hệ cười đầy tà ý: [Sau khi thử, cô sẽ thấy thích cho mà xem, hehe.]
Phó Hành Diễn phòng bước ra, ra ban công lấy quần áo phơi.
Anh cầm trong tay một chiếc quần lót, khi ngang qua phòng khách hỏi tôi: “Sao cô vẫn chưa ?”
Hệ báo cáo: [Đó là kích thước lớn nhất đấy, nhân thật may mắn.]
Tai tôi đỏ lên, cái mà kích thước lớn nhất?
Khụ khụ, tôi không hiểu, đừng làm hư tôi.
Hệ tiếp tục ra lệnh: [Xin mời nhân chọc chọc cơ n.g.ự.c anh .]
Ài, cơ n.g.ự.c có thể tùy tiện chọc sao?
Nhỡ chọc ra vấn đề sao?
Giây tiếp theo, tôi đứng dậy ghế sofa, bước đến mặt anh .
đưa ngón tay ra, chọc chọc lên cơ n.g.ự.c Phó Hành Diễn.
Chậc… đúng là rất thích, muốn chọc nữa.
Phó Hành Diễn sững sờ, tai đỏ bừng, giống như chưa từng thấy ai dám làm vậy: “Cô làm vậy?”
Không đợi tôi trả lời, hệ ra lệnh tiếp: [Xin mời nhân chọc chọc cơ anh .]
chọc cơ n.g.ự.c xong đã không thể giải thích nổi.
Bây giờ lại phải chọc cơ , chec mất.
Tôi đành liều, chọc chọc cơ Phó Hành Diễn, cười quyến rũ: “Hay là, anh lấy thân để trừ thuê nhà?”
Đôi mắt Phó Hành Diễn trở nên sâu thẳm, giọng khàn khàn: “Cô ? lại lần nữa?”