Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Chương 1.

Năm thứ ba sau khi kết , Tống Tinh Hà yêu một sinh đại học mà anh ta tài trợ.

Tôi bụng bầu lùm lùm, mở miệng đề nghị . Anh ta đang hợp đồng, tay chợt khựng :
nghĩ kỹ chưa? không còn trẻ nữa đâu.”
“Ở anh, vẫn thể hưởng vinh hoa phú quý, yên ổn Tống phu nhân.”

Tôi khẽ lắc đầu, từ chối sự “tốt bụng” của anh ta.

Bao nhiêu năm qua, tôi chưa nghe lời anh ta, nhưng lần tôi quyết định khiến anh ta hài lòng.

Sau , tôi xuất ngoại. Anh ta nhập viện cấp cứu.

1.

nghĩ kỹ rồi thì tự viết đơn .”
“À, đúng rồi. Cái thai cũng bỏ luôn . Anh không muốn đứa con .”

Tống Tinh Hà vừa dứt lời, thư liền vào mời tôi ngoài.

Sắc mặt anh ta lạnh lùng hoàn toàn khác với dịu dàng hôm qua. Tôi biết anh ta đang trách tôi vì vạch trần chuyện .

Tôi ôm bụng rời khỏi phòng việc, cho đến khi đến cổng công ty, mới thể thở một hơi.

Tim tôi đau thắt như bị bóp nghẹt.

đến , tôi ngồi trên giường. Màn hình điện thoại sáng lên liên tục.

Rất nhiều tin nhắn gửi đến.

những tấm ảnh thân mật, video ám muội do sinh kia gửi — Tống Tinh Hà tài trợ.

tấm, đoạn đều như đang khiêu khích tôi.

“Chị à, chồng chị yêu giờ không còn yêu chị nữa rồi. Chị còn không định nhường chỗ à?”

Tôi bật cười tự giễu, gửi cho ta một bức ảnh chụp đơn .

Kể từ , ta không nhắn nữa.

Tôi tập hồ sơ bệnh viện ngăn kéo, nụ cười càng thêm chua chát, nước mắt cứ thế lặng lẽ rơi.

Tôi và Tống Tinh Hà trở thành như thế từ lúc nào chứ?

Không lâu sau, Tống Tinh Hà trở . cạnh anh ta một phụ .

Tôi nhận ta — xuất hiện buổi lễ tri ân tài trợ sáu năm trước.

“Tôi rồi.”

Tôi đưa bản thỏa thuận cho anh ta. Anh ta chẳng thèm , đưa thẳng cho phụ đứng phía sau.

“Cơm nấu xong chưa?”

Anh ta thẳng đến bàn ăn, uống một ngụm canh rồi ho liên tục.

“Canh mặn thế? cố tình phải không?”

Anh ta hắt cả bát canh xuống sàn, mặt đỏ gay, quay sang chất vấn tôi.

Bát canh tôi hầm mất mấy tiếng, nếm nếm nhiều lần mới xong.

Vậy mà anh ta chẳng thèm đếm xỉa, kéo tay phụ kia bỏ .

“Chúng ta rồi. Đợi phá thai xong thì dọn .”

‘Rầm’ — cửa đóng sầm , còn mình tôi.

Tôi chỗ canh đổ loang lổ dưới sàn, lòng chùng xuống tận đáy.

Tôi không giỏi nấu ăn, món canh bồi bổ tạm .

Anh ta mê mẩn món canh tôi hầm, lần nào cũng nằng nặc đòi tôi nấu.

Còn bây giờ, đến một ngụm cũng chẳng nuốt nổi.

Tôi đưa tay xoa bụng, quanh căn trống vắng.

Khóc không thành tiếng.

Xin lỗi con yêu.
Khoảng thời gian qua, bố con con rồi.
Chặng đường sắp tới, mẹ sẽ luôn con.

Mãi đến nửa đêm, Tống Tinh Hà mới .

Vừa vào , anh ta lao vào vệ sinh không suốt nửa tiếng.

Tôi đến trước cửa, lặng lẽ nghe tiếng ho kịch liệt , không biết phải gì.

Cho đến khi anh ta , thấy tôi vẫn đứng .

gì ở đây?”

Toàn thân anh ta nồng nặc mùi rượu.

Tôi anh ta, bình tĩnh nói:

muốn nói với anh một câu — sẽ không phá thai. Đứa trẻ không con anh, mà còn con của .”

Tống Tinh Hà nghe xong lời tôi nói, nét mặt anh ta thoáng sững sờ.
Cuối cùng, anh ta giận dữ quát tháo một trận rồi hậm hực phòng ngủ dành cho khách.

Tôi quay phòng ngủ chính, tấm ảnh cưới treo trên tường, nước mắt cứ thế lặng lẽ rơi xuống.

Chương 2

Năm tôi quen Tống Tinh Hà, anh ấy chẳng tay.
lòng nhiệt huyết và dũng khí không ngừng vươn lên.

Lúc , tôi vẫn một gái tự ti vì gia đình gốc trọng nam khinh .
Khó khăn lắm mới đủ dũng cảm khỏi cuộc đời bị áp chế .
Rồi tôi gặp Tống Tinh Hà.

Từ , chúng tôi cùng nhau phấn đấu.
Anh ấy thức trắng đêm khởi nghiệp, còn tôi ở gánh vác mọi chuyện.

Mỗi lần , anh đều mua bữa sáng cho tôi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương