Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

………………

Ở đây tính cả tôi, tổng cộng có sáu nữ sinh.

Ba người trong đó có người rồi.

Tôi cứ cảm giác có chỗ nào đó sai sai lại không nghĩ ra ở đâu.

Đang liều mạng suy ngẫm thì có đó gọi tên tôi.

“Vi Vi!”

“Thịnh Vi!”

“Chị Vi? ngơ ngác ? Đến lượt chị kìa!”

Thẩm Chiêu chọt chọt tôi, tôi mới hoàn hồn.

cơ?”

vào bình trước , giờ tôi mới nhận ra vòng game này đến lượt tôi.

“Vi Vi, không?” Có người .

Lập tức có người không vui:

“Mày làm ? Người đẹp chị Vi, mày phải bao nhiêu lần rồi!”

Người nọ bĩu môi: “Tao không lặp lại câu anh Tạ, chán bỏ mịe…”

Thấy sắp tranh cãi, tôi vội vàng nói xen vào: 

“Không , giống nhau .”

“Tôi không cả, không tính đương.”

Thẩm Chiêu thất vọng “Ài—-” một tiếng.

“Thật hay giả đó?”

Tôi gật đầu: “Thật.”

tôi, tôi lại không .

Tôi có lẽ lại không tôi.

Nên tôi chẳng có hứng đương.

Mọi người đều có chút thất vọng.

“Vi Vi, anh Tạ vạn tuế ra hoa rồi, còn chưa động lòng phàm vậy hở.”

Câu chuyện quay lại chỗ Tạ Kiến Quân, tôi nhìn theo tầm mắt mọi người.

Vừa nãy Tạ Kiến Quân còn đầy gió xuân, ngượng nghịu một cô nhỏ mới biết , giờ này sắc không kinh ngạc.

Còn mang vẻ tủi thân, oan ức lắm lắm.

Xung quanh anh bao phủ một luồng khí u oán.

Mấy người bạn anh ngồi gần đó còn vô duyên vô cớ trừng mắt tôi.

 Tạ Kiến Quân tủi thân cả nửa buổi, sau đó mới nói vẻ không cam tâm: “Thịnh Vi, nói thật đấy à?”

tôi toàn chấm.

“Thật chứ .”

không tin tôi zậy?

Trông tôi giống kiểu lăng nhăng lắm à?

Trò chơi không tiến hành bao lâu.

Vẻ mất hứng trên Tạ Kiến Quân chẳng thể giấu nổi , anh nói đột nhiên có việc phải đi trước.

Mọi người giữ lại bằng đủ cách không được.

Mấy người bạn anh rời đi cùng anh luôn.

Lúc ra về còn cố ý quay đầu trừng mắt tôi .

Cảm nhận được địch ý sâu sắc , tôi thấy oan Thị Kính.

Xin , tôi không đương thì trêu chọc ?

Hon bản thân Tạ Kiến Quân có bạn rồi cơ ?

Ngồi tại chỗ khẩy khẩy mấy miếng rau trộn, tôi cảm thấy bực bội khó tả, bèn nói một tiếng Thẩm Chiêu, chuẩn bị ra ngoài dạo một tí.

Ở ngoài cửa nhà hàng, lại thấy đội Tạ Kiến Quân vẫn chưa đi.

xúm quanh Tạ Kiến Quân, sục sôi căm phẫn, dường đang thảo luận chuyện đó.

Tôi rón rén lại gần, dựng tai lên hóng.

Có một bạn nói:

“Cô căn bản coi lốp dự phòng thôi, loại con không đáng để đau lòng!”

“Sai rồi, lốp dự phòng chẳng phải này, trên mạng thì thân thiết ngọt ngào ông, ra ngoài thì không đương, chẳng phải đểu à?”

Tạ Kiến Quân lí nhí phản bác:

“Có lẽ cô ấy không bị người khác nhìn ra quan hệ hai đứa thôi.”

Lại một người khác nói:

hai người chơi nhau lâu rồi, mỗi lần xác định quan hệ thì cô lại cố ý lần lữa, cô căn bản không chịu trách nhiệm ông đâu!”

Tạ Kiến Quân lại phản đối một cách yếu ớt:

cô ấy chờ ngày lành tháng tốt, có khi do cô ấy rất coi trọng mối quan hệ hai đứa tôi nên.”

Tôi nghe láng máng hiểu ra.

đang thảo luận về cô bạn Tạ Kiến Quân!

Nghe có vẻ trap girl ra phết.

Rồi một người nói tiếp: “Anh Tạ này anh đừng bào chữa cho cô , em tra lịch vạn niên rồi, qua bao nhiêu ngày lành tháng tốt rồi, rốt cuộc cô chờ ngày nào?”

Tạ Kiến Quân định phản đối lời lẽ cạn: “Cô ấy…..có lẽ chờ ngày nào đó may mắn.”

Có một bạn hết kiên nhẫn: “ quái vậy? Ông đừng tự lừa mình được không? con Thịnh—-”

Thịnh?

Cô bạn đó Thịnh?

khéo nhỉ, cùng tôi à?

Vậy còn tên…………

tên hoàn chỉnh còn chưa kịp nói ra. 

Tạ Kiến Quân bịt miệng .

“Đủ rồi! Đừng gọi tên cô ấy .”

“Tự tôi sẽ cho rõ ràng.”

Chẹp chẹp chẹp.

Cô bạn kia vậy rồi Tạ Kiến Quân còn bảo vệ ?

Đúng si tình boy .

Tùy chỉnh
Danh sách chương