Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3
Tôi còn chưa kịp nói , Minh Hàn xỏ dép lê đi đến trước mặt tôi, tôi vẫn còn trốn sau ghế sofa, liền cúi người xuống, đưa khuôn mặt đẹp trai như nam chính tiểu thuyết đến .
Lông mi cậu ấy cong vút, mắt đen láy sâu thẳm, nhìn mãi không đáy.
Tôi nhìn chính mình trong đồng tử cậu ấy, xíu, tóc tai rối bù.
Ngay sau đó, một bàn tay thon dài, mạnh mẽ đặt lên đỉnh đầu tôi, nhẹ nhàng vuốt ve.
nói trầm ấm lại vang lên bên tai tôi, như pháo hoa b.ắ.n phá não bộ.
“Chị, tóc chị rối rồi, có cần em chải cho không?”
Mặt tôi đỏ bừng như núi lửa phun trào, đỏ đến tận mang tai, không từ chối.
“Được… được, tôi tôi tôi… tôi đi lấy lược!”
Tôi muốn chạy trốn, nhưng không thoát được, tay kia cậu ấy nắm lấy cánh tay tôi, kéo tôi về phía lưng ghế sofa, cúi người nhìn chằm chằm tôi.
Mặt cậu ấy , .
Eo tôi bắt đầu cong về phía ghế sofa, xương sống cứng đờ như muốn gãy, cuối cùng cậu ấy dừng lại.
“Sao phiền phức thế chị, dùng tay em là được rồi mà?”
Ngón tay Minh Hàn lạnh lẽo, chậm rãi luồn tóc tôi, từ da đầu, từng chút từng chút vuốt xuôi mái tóc rối bù.
“Chị, ba ngày , chị có sai bảo em làm bất cứ việc , không chỉ là những việc như chải tóc…”
“Chị thậm chí có bảo em mát-xa, tắm rửa… và những việc đáng hơn.”
Mát-xa? Tắm rửa?
Việc đáng hơn?
Việc… việc cơ?
Mặt tôi nóng bừng, như muốn nổ tung, “Không không không… không cần!”
“Tôi tôi tôi… tôi chỉ muốn yêu đương… yêu đương thôi!”
Tuy tôi viết rất nhiều tình tiết yêu đương, nhưng tôi vẫn là một người rất ngây thơ, sự không ứng phó nổi với người chủ động như !
Hu hu hu, bắt đầu hối hận tại sao lại đặt một em sói con, cún con ngoan ngoãn bao nhiêu.
Minh Hàn khẽ thành tiếng, tiếng lớn, tôi nhân cơ hội muốn đẩy cậu ấy , eo tôi mỏi nhừ, không đứng vững.
Tay tôi vô tình chạm n.g.ự.c cậu ấy, cứng như tường, không đẩy được.
Tôi sững người, dùng sức hơn.
Không để ý tiếng cậu ấy đột ngột im bặt, mắt lập tức tối sầm lại, nói với điệu khó hiểu: “Sờ thích không chị?”
“Còn nói chỉ muốn yêu đương, mắt chị nhìn em, rõ ràng là muốn ăn tươi nuốt sống em.”
Tay cậu ấy không từ nào đặt lên eo tôi, đỡ tôi về phía trước, áp sát người cậu ấy.
A a a, bụng cậu ấy cứng …
4
Tôi gỡ hai tay khỏi cơ n.g.ự.c cậu ấy, làm một động tác như đầu hàng.
Tôi cố gắng nuốt nước bọt, nói khàn đặc: “Cái đó… cái đó, tay cậu… có … có bỏ khỏi người tôi được không?”
Có lẽ tôi , cậu ấy cúi đầu tủm tỉm nhìn tôi: “Hửm? Chị nói cơ?”
“Chị gái, chị , em không nghe .”
Tôi lại lặp lại một lần , và nhanh chóng.
Minh Hàn nghiêng đầu, vành tai như trong suốt với những đường nét rõ ràng áp sát trước mặt tôi, như chạm môi tôi.
“Em vẫn không nghe rõ, chị gái, chị nói lại lần đi.”
Mái tóc màu xám tro lướt qua mặt tôi, khiến tôi nhắm mắt không kiểm soát được.
Tôi thực sự… thực sự không chịu nổi .
Người sự giống như một con quỷ quyến rũ, dụ dỗ người ta sa chân địa ngục, nắm chặt lấy tôi không buông.
Để thoát khỏi cậu ấy, tôi hít một hơi sâu, nói lớn: “Tôi nói, cậu — bỏ — — khỏi — tôi!”
Lần , không cần tôi lặp lại nhiều lần, cậu ấy trực tiếp sóng âm tôi tấn công đến mức lùi lại ba mét.
Vừa xoa tai vừa nhìn tôi bằng mắt trách móc: “Chị gái, chị đáng, nếu em điếc, chị nuôi em cả đời đấy.”
À thì, chuyện không là không được.
Mấy cuốn tiểu thuyết ăn khách mà tôi viết kiếm được hơn chục triệu, chẳng là để sau có tự do bao nuôi trai đẹp sao?
Tôi có chút d.a.o động, mắt lơ đãng.
Minh Hàn tôi như , mím môi, nheo mắt, nốt ruồi màu đỏ ở khóe mắt trái khẽ động đậy, thu hút nhìn tôi.
Đột nhiên, một tia đỏ khác lóe lên rồi biến mất, mắt tôi nhanh chóng di chuyển xuống dưới, phát hiện Minh Hàn mà còn có một chiếc răng nanh nhọn hoắt.
thì vừa rồi, chẳng là đầu lưỡi cậu ấy sao?
Cậu ấy l.i.ế.m răng nanh?
Sao không cho tôi xem!
Tôi là người bỏ tiền mà!
Tiếc , nhưng tôi không dám bảo cậu ấy l.i.ế.m môi cho tôi xem, cậu ấy nhất định sẽ nghĩ tôi là một kẻ thần kinh và háo sắc.
Tôi vẫn chưa được xem trai đẹp l.i.ế.m môi một cách gợi cảm, sự rất muốn xem…
5
Tôi len lén nhìn Minh Hàn, giá mà cậu ấy có l.i.ế.m thêm một lần thì tốt rồi, tôi nhất định sẽ không bỏ lỡ.
Minh Hàn nhoẻn miệng , chiếc răng nanh nhọn hoắt ẩn hiện: “Chị gái, chị đang nhìn ?”
Ai dám nói chứ? Chắc chắn sẽ coi là biến thái đúng không?
Tôi liên tục lắc đầu: “Không… không có .”
“Chắc chắn là có, để em đoán xem…”
“Chị gái có là muốn em l.i.ế.m thêm một lần không?”
phát hiện rồi!
Mặt tôi lại nóng bừng lên, cứu tôi với, từ cậu ấy bước cửa, nhiệt độ cơ tôi chưa nào bình thường.
“Cậu cậu cậu… sao cậu ?”
Cậu ấy rõ ràng tôi đang hỏi , nhưng vẫn hỏi tôi: “ ?”
Dù sao cậu ấy đoán trúng rồi, lặp lại một lần không sao, đâu cậu ấy sự sẽ đáp ứng yêu cầu tôi.
“Chính là… chính là, muốn cậu l.i.ế.m thêm một lần .” Tôi lắp bắp, nói nhanh.
Minh Hàn khẽ một tiếng, hỏi tôi: “À… à, chị nói cho em , muốn em l.i.ế.m chỗ nào?”
?
??
Sao tôi lại cảm câu hỏi biến chất rồi?