Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
13
Thấy tôi nhận ra cô ta, vẻ mặt đắc ý Mạnh Kiều Kiều lập tức đơ .
Là người lịch sự, tôi liền xin lỗi: “Thật ngại quá, video thấy một mảng trắng phau phau lắc lư, không nhớ nổi mặt cô. Nếu cô mặc ít hơn, chắc tôi nhận ra lâu, ngờ hôm nay cô mặc kín đáo thế này…”
Những người xung quanh đến xem náo nhiệt vẫn chưa tản đi, vụ “lông mũi Tống Tranh,” một lần nữa phá lên cười.
Mạnh Kiều Kiều hét lên một tiếng quay người bỏ chạy, hai tay ôm chặt lấy mặt.
Tôi bóng lưng cô ta biết nói .
Người không biết lễ phép chút , tôi đang xin lỗi, dám bỏ đi giữa chừng, đúng là có chút lịch sự cả.
tiệc, hai cái tên “Tống Lông Mũi” “Mạnh Thịt Mỡ” trở thành khóa mới giới thượng lưu, khi công ty niêm yết buồn nhắc đến.
Đó là lẽ thường, vì công ty lên sàn thì ngày có, nhưng về lông mũi một cô nàng thịt mỡ thì không phải ngày xuất hiện.
Ngày tháng cứ thế trôi, một thời gian nữa thì công ty Tống Tranh mới chính thức lên sàn, nhưng đám cưới anh ta Mạnh Kiều Kiều được định trước.
Đám cưới lần này anh ta cực kỳ phô trương, cứ như một tình chân thành dù là cuộc hôn lần hai ngoại tình.
đó với tôi vốn không liên quan cả, tôi lâu thèm Tống Tranh lấy một cái, nhưng không chịu nổi việc anh ta cứ thích quấy rầy tôi.
Hằng năm, quỹ “Tụ Mỹ Tập Hiền” đều tổ chức một tiệc , mời các vật giới kinh doanh tham dự, quyên góp làm .
Tống Tranh đưa Mạnh Kiều Kiều tham gia vào dịp này.
Anh ta chi mạnh tay để mua một chuỗi vòng cổ kim cương, đeo lên cổ Mạnh Kiều Kiều trước mặt mọi người, thâm tình tỏ ý: “Tặng người tôi yêu.”
Mọi người tiệc đều tôi.
biết mối quan hệ giữa tôi Tống Tranh, biết tôi anh vượt qua khó khăn để có được vị trí như hôm nay. Giờ anh làm thế khác tát thẳng vào mặt tôi trước mặt mọi người.
tức giận định xông lên tìm Tống Tranh, tôi vội vàng kéo cô .
“Cố Khê, này cô nhịn được sao? Cô không chút tự trọng à?”
Tôi vào mức giá Tống Tranh vừa bỏ ra, không ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nói: “Hai mươi triệu một sợi vòng oxit zircon, có đáng tức chứ?”
sững sờ: “Oxit zircon? Sợi vòng Tống Tranh vừa mua ấy hả?”
“Đúng vậy.” Tôi gật đầu.
“Thế người cạnh tranh với anh ta lúc đó…?”
“Là người tôi sắp xếp.”
Vì lo mức giá không đạt kỳ vọng, tôi sắp xếp vài người, kế hoạch viết rõ mấy trang giấy.
không biết nói : “Cô không sợ anh ta phát hiện tố cáo lừa đảo, không nhận à?”
Nghe thế tôi liền nghiêm túc, giải thích chị ấy: “Chị , đây là đấu giá , làm sao có thể nói lật lọng là lật lọng được? Nếu dễ dàng đổi ý như vậy, làm sao giữ uy tín các hoạt động này? Nếu anh ta dám trở mặt, tôi sẽ kiện anh ta đến rũ xương tù!”
sững cười đến mức suýt đau bụng, miệng không ngừng khen ngợi: “Hay lắm! Đám cá ôi tôm thối ấy xứng với đồ giả thôi!”
biết tôi không chịu thiệt, nhưng những người khác thì không biết.
tiệc, khi tiễn khách, tôi có ánh mắt thương cảm, tôi giả vờ như không thấy.
Tống Tranh là người ra về cuối , anh để Mạnh Kiều Kiều đi trước, tự tin chặn đường tôi.
“Cố Khê, cô hối hận chứ?”
“Tôi sẽ cưới Mạnh Kiều Kiều!”
“Tôi sẽ cô ấy một đám cưới rình rang, yêu thương phô trương, mọi thứ cô chưa bao giờ có, tôi đều sẽ cô ấy!”
“Cố Khê, cô hối hận chứ?”