Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Phần 7

11 

Sự nghiệp của Triệu Tử Cẩm khởi sắc, anh ta đầy tự tin và thời gian chờ đợi ly hôn kết thúc, nhanh chóng hoàn tất thủ tục tôi. 

Mọi việc xong xuôi, tôi trút được gánh nặng trong lòng. 

Cũng không diễn nữa, xách túi bỏ đi ngay. 

Ngược lại, Triệu Tử Cẩm lại vẻ không quen. 

Đứng ở cửa cục dân chính, anh ta gọi tôi lại. 

“Thư Đào, vợ chồng mười năm, giờ chia hai ngả, em không gì muốn anh sao?” 

Tôi suy nghĩ một , rồi

“Thật cũng vài câu.” 

Sắc mặt Triệu Tử Cẩm giãn , đứng yên lặng nghe. 

Trông anh ta một vị thần kiêu ngạo, chờ tín đồ của mình cúi đầu chia

Không sự lưu luyến hay nước mà anh ta mong đợi. 

Tôi anh ta, vẻ mặt lạnh lùng, giọng cũng chẳng ấm áp: 

“Dù chúng ta ly hôn, nhưng anh vẫn là cha ruột của con trai tôi. 

“Ước mơ của con là trở thành kiểm sát viên, hy vọng sau anh suy nghĩ thận trọng, bất kể trong hoàn cảnh nào cũng đừng những việc cực đoan, ảnh hưởng tương lai thi chức của con tôi.” 

xong, tôi quay lưng bước đi. 

lại Triệu Tử Cẩm đứng , một kẻ ngốc nghếch. 

Trên đường, tôi nhận được cuộc gọi từ Trình

“Thư Đào, sau hoàn thành khoản hợp đồng cam kết, tôi không tiếp tục rót vốn cho ty của Triệu Tử Cẩm nữa. 

“Số tiền lần tuy không nhỏ, nhưng sự nghiệp của anh ta, đủ giải quyết khó khăn . tình hình hiện tại, càng cố gắng càng lún sâu hơn. 

Triệu Tử Cẩm là vẫn tin rằng mình thể xoay chuyển.” 

Giọng tôi đầy tiếc nuối: 

“Chúng ta hết sức mình rồi. Từ giờ, chuyện gì thì , nợ nần tính thì tính. tổng, anh cũng không mềm lòng nữa. 

“Dù sao, anh giúp quá nhiều rồi.” 

Trình

“Cô vậy thì tôi yên tâm. Hy vọng sau tôi giải quyết nợ nần Triệu Tử Cẩm, không ảnh hưởng hợp tác giữa tôi và cô.” 

Tôi đáp: 

“Tất nhiên, chuyện tôi hiểu rõ.” 

Vị chồng cũ luôn tự cao tự đại của tôi, tôi thể đỡ anh đây thôi. 

Độ cao , vừa đủ tôi buông , anh tan tành. 

Ba tháng sau, Triệu Tử Cẩm tuyên bố phá sản. 

Hôm , tôi ngồi ăn tại một quán cà phê đối diện ty anh ta. 

Trên đường, dòng người chen chúc đông nghẹt, toàn là nhân đòi lương. 

Những tấm băng rôn đòi tiền giăng khắp nơi những ngọn lửa, bao vây cả tòa nhà ty. 

Lý Mặc ngồi đối diện tôi, đang bóc vỏ trứng. 

Anh đưa trứng cho tôi: 

“Ăn nhanh đi, không ăn là nguội mất.” 

Tôi bình thản cửa sổ: 

anh ta xây nhà cao tầng, anh ta mở tiệc đãi khách, rồi lại anh ta sụp đổ. 

“Lý Mặc, chính là mười năm giữa tôi và anh ta.” 

Mười năm mùa xuân qua mùa đông tới, vinh phú quý là một giấc mộng Nam Kha. 

Tôi thu ánh lại, nhanh chóng ăn xong bữa mặt. 

Giữa tôi và Triệu Tử Cẩm, vẫn vài món nợ chưa thanh toán. 

12 

Tôi văn phòng của Triệu Tử Cẩm, tiện thể mang theo một phần đồ ăn

Ba tháng không gặp, anh ta trông gầy gò hơn hẳn. 

Văn phòng bị dọn sạch, lại một quả địa cầu bằng bạc – món quà chúc mừng các dự án của anh ta lan rộng khắp cả nước. 

cũng là tôn nghiêm cuối cùng mà Tập đoàn lại cho anh ta. 

Triệu Tử Cẩm ngồi trong văn phòng trống trải, gương mặt từng sủa nay lởm chởm râu ria. 

Một tháng , Tô Duyệt Cẩm thấy tình hình không ổn dứt khoát chia , lao vào vòng người khác. 

Cô ta tiện lấy đi vốn liếng cuối cùng của anh ta, đạp anh xuống vực thẳm không đáy. 

Triệu Tử Cẩm thất bại khắp nơi, lòng nguội lạnh từ lâu. 

Khoảnh khắc thấy tôi, ánh anh ta lóe lên hy vọng. 

“Đào Đào, em cứu anh sao?” Anh ta lao tới, ôm chặt lấy tôi, bật khóc. 

Tôi nhẹ nhàng đẩy anh ta bằng một ngón , hơi ngại ngùng: 

“Thật , tôi thu tiền thuê.” 

là lời anh ta từng hứa, dù ty sao, tiền thuê văn phòng cũng không thiếu tôi một xu. 

Triệu Tử Cẩm nắm lấy cổ tôi, nước lưng tròng: 

“Em từng , anh chịu quay đầu, chúng ta lại kia. Điều không giá trị nữa sao?” 

Tôi mỉm cười: 

“Anh cũng từng tôi là ánh đời anh, rằng anh trân trọng tôi suốt đời mà.” 

Triệu Tử Cẩm sững lại, ánh trong anh ta cuối cùng cũng vụt tắt. 

Tùy chỉnh
Danh sách chương