Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
6
anh lại ở đây?
Ký ức bỗng tràn về thủy triều trong tôi.
Vậy, đưa tôi về anh? chăm sóc tôi anh?
Tôi cố gắng nhớ lại xem lố không. Dù theo kế hoạch, tôi định sẽ giở trò đó ta…
Tô Tô lười biếng nằm trong lòng Trì Dịch, thấy tôi liền đuôi vẫy cánh quạt, cuối cùng thành công anh thức dậy.
Trì Dịch ngồi dậy, xoa trán cái, mỉm cười dịu dàng tôi.
“Em tỉnh rồi? Giờ còn đau không?”
“Không đau, không đau.” Tôi thầm bản thân và anh , may thật, hai đều mặc chỉnh tề.
“Bác sĩ Trì, em say, không…”
“Không.”
Tôi vừa thở phào, anh lại tiếp: “Chỉ em mắng anh thôi.”
Trì Dịch bước đến, nhẹ nhàng xoa tôi.
Không lại thấy hành động này rất giống được chiều chuộng.
Sau đó anh thẳng vào bếp dáng vẻ rất quen thuộc, bỏ lại tôi đứng trời trồng, hóa đá tại chỗ.
Trên quầy bếp vẫn còn nước táo mật ong anh nấu tôi tối , thì ra mùi ngọt thơm đó chính mùi này.
Trì Dịch xắn tay áo, bắt rửa gạo, cắt rau, gà xé, gừng xé, sò điệp khô xé…
Hoàn toàn trùng khớp khung cảnh trong tưởng tượng của tôi. Từng ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, nấu đang tác phẩm nghệ thuật.
“Tối anh sợ em nôn rồi bị nghẹt nên mới không .”
“Đừng lo, anh ngủ trên sofa Tô Tô.”
Nghe gọi tên, Tô Tô chạy đến, cọ cọ vào chân Trì Dịch. Anh lấy miếng ức gà nhỏ, ngồi xổm xuống nó .
“Đợi chút nha, để bữa sáng mẹ trước.”
Trái tim tôi thoáng rung động, suýt nữa lại bị sắc đẹp mờ mắt.
Thẩm Kiều Nhất, tỉnh táo lại ! này gái rồi!
Tô Tô không biết điều cứ vẫy đuôi lia lịa, tôi khẽ : “Suỵt! Đừng vẫy đuôi, anh không phải mày!”
Tối tôi lấy ảnh Trì Dịch đưa Tô Tô xem buổi, dạy nó nhận . Con chó ngốc này bình thường học chậm, không ngờ nhận nhanh thế.
Trì Dịch tôi cười cái: “Tối không lời nào đã bỏ anh ở đó, chạy uống rượu.”
“Khó khăn lắm mới tìm được em, chỉ vì anh không đeo kính lại không nhận ra anh à?”
“Lý do tôi bơ anh thì anh tự .” Tôi hừ tiếng: “Hơn nữa, tại không đeo kính?”
Bàn tay đang khuấy trong nồi khựng lại, Trì Dịch nuốt cái: “Vì không tiện.”
“Không tiện cơ?”
Trì Dịch dường mất hứng giải thích tiếp, nồi bắt tỏa mùi thơm.
Anh múc bát, đẩy đến trước mặt tôi.
Tôi nuốt nước bọt, quay : “Tôi không .”
“Em không đói?”
“Tôi không đồ do trai khác nấu.”
Dù ch/ết đói, c/hết ở bên ngoài, tôi không miếng đồ do trai khác nấu!
Trì Dịch vẻ bị tôi tức đến bật cười, anh tôi, bất lực : “Trừ em ra, anh không gái nào khác.”
Ý đây? Từ khi nào tôi trở thành gái của Trì Dịch rồi? Còn vị nữ bác sĩ Tiểu Long Nữ không phải thần điêu hiệp lữ của anh ?
óc tôi không kịp xoay chuyển, năng lắp bắp.
“Vậy, vậy thì…”
Trì Dịch tôi vẻ đã ra mọi chuyện: “Em mắng anh , anh rõ em đang lầm điều .”
“ xong, anh sẽ dẫn em gặp cô .”