Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Ngực cô ta phập phồng dữ dội, một tay ôm bụng, tay lại tôi: “Cô… cô…”

Tôi cười nhạo: “Chị nhớ kỹ, tôi là Miêu Hâm, chị là loại người không có giáo dục lại thiếu đầu óc, ngày nào biết ăn.”

“Chị sinh con chẳng thể làm mẫu nhí đâu!”

Tôi đá đống thùng giấy qua một , đóng lại, gần là đập mặt cô ta, để cô ta ăn một cái “ đóng sầm”.

Cô ta đứng ngoài hét lên ầm ĩ một hồi.

“Chờ chồng tôi , tôi sẽ bảo ấy làm thịt cô, dám nạt một bà bầu, thật là vô liêm sỉ! Đồ * hạ tiện.”

Tôi liền gọi điện cho quản khu nhà, có người ném rác và gây ô nhiễm hành lang.

quản nghe là nhà 901 thì lúng túng trả lời: “Dù sao cô mới thuê nhà, hay là đổi căn khác ? Không cần phải so đo với 901 làm gì, cô chỉ là một cô gái trẻ thôi mà.”

Tôi tức giận bật cười: “Các người lo công việc mình , đừng quan tâm tôi có so đo hay không.”

Họ rõ ràng không muốn giải quyết, lúc thì không có người làm, lúc thì bảo không có quyền.

Tôi trực tiếp cảnh :

hôm nay các người không xử , tôi cảnh sát! Bây giờ tôi nghi ngờ trong khu này có người chế tạo vũ khí sinh học, định bỏ độc khu dân cư.”

Cuối cùng, quản phải nghiến răng xử vấn đề, và khi tôi bước ra khỏi nhà, một nhóm người dọn dẹp đống rác ngoài hành lang.

Không khí tràn ngập mùi thuốc tẩy.

Người phụ nữ cạnh mở , nhìn tôi bằng ánh mắt đầy khinh bỉ.

“Chờ , chờ chồng tôi sẽ cho cô một bài học.”

Người quản nghe cô ta thế, lập tức hoàn thành công việc trong 10 phút rồi vội vã rời .

Có vẻ chồng cô ta là một người rất đáng sợ.

Sau khi ăn tối, tôi nằm trên giường xem chương trình giải trí thì nhận được tin nhắn từ một người lạ trong nhóm khu dân cư.

903: “Người chị em, gia đình 902 đầu óc có bệnh đấy, chị cẩn thận vịt mình nhé.”

Tôi: “Họ bị tâm thần à?”

Gặp phải người cùng sao?

903: “Đúng! cô muốn ở đây lâu dài thì đừng gây chuyện với họ. Trước đây tôi gọi đồ ăn, mua 2 cân cherry, vừa mở ra thì gia đình nhà đó đã ăn hết, đứa con nhỏ không kịp ăn phun nước miếng lên đó, rồi hỏi tôi có muốn không.”

“Đứa trẻ mới tám tuổi mà đã xấu tính vậy, trẻ con nhà đó bệnh nhẹ nhất trong nhà đấy, cả gia đình họ đều xấu tính.”

Tôi nhíu , thật không thể tin được họ có thể không dạy dỗ con cái vậy.

903: “Chưa hết đâu, tôi nghĩ thôi thì đứa trẻ ăn được, ai ngờ tối hôm đó họ đến gõ nhà tôi, tôi bỏ độc đồ ăn con họ và yêu cầu tôi bồi thường 5.000 tệ. đây không phải là nhà tôi mua, tôi đã chuyển từ lâu rồi. làm trâu ngựa cả ngày, nhà còn phải làm kẻ bất lực, tôi thực sự chịu hết nổi rồi.”

Tôi tò mò hỏi cô ấy: “Cuối cùng cô có phải bồi thường không?”

Phía kia gửi một khuôn mặt khổ sở.

“Vất vả lắm tôi mới xin được công việc chính thức, người ta chân trần không sợ tôi mang giày.”

đêm, một người tên “Lôi Đại Tráng” trong nhóm đầu mắng chửi:

[Con * thối tha nào thừa dịp không ở nhà bắt nạt vợ ?]

[ mang thai , muốn ăn con vịt thì có làm sao?]

[ tốt nhất g.i.ế.c con vịt , mang qua cho , không thì đợi ! bảo bọn ném độc trong hành lang, có độc thì đầu tiên ném nhà !]

[ lương tâm không? Làm cho vợ tức đến khóc suốt, trong bụng cô ấy còn có em bé đấy!]

[Mỗi nhà mỗi hộ phải đền tôi 500 tệ tiền tổn thất tinh thần.]

[ tôi là bà bầu, chịu tủi thân vậy, các người không chăm sóc cho tôi thì đều có trách nhiệm!]

ta tự phát động quyên tiền trong nhóm.

WeChat thông : “Bạn có một khoản tiền cần thanh toán cho nhóm.”

Tôi lập tức cáo với chính quyền hành vi quyên góp bất hợp pháp ta, và một lát sau tài khoản ta đã bị khóa.

Giờ thì không ai quan tâm ta nữa.

Tôi có thể nghe rõ tiếng ta chửi mắng từ phía ngoài , có lẽ ta cố tình hét cho tôi nghe.

903 tiếp tục nhắn tin cho tôi: “Đừng nhận lỗi, đừng ra mặt. Lôi Đại Tráng là kẻ lưu manh, cô cho họ ăn vịt, họ nhất định nhân cơ hội là ăn phải vấn đề rồi cô đền tiền.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương