Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Trong suốt những năm qua, tôi chuẩn bị bữa sáng hai cha con, đưa Lục đi học, tranh thủ từng chút thời gian mua sắm, nấu ăn, lo toan việc nhà.

 Cuối tuần, tôi chạy đi chạy lại đưa cậu bé đến lớp bơi, lớp piano, lớp cầu lông, không lần nào bỏ sót.

 Vậy vẫn phải những cuộc gọi từ mẹ mình, tra hỏi xem tôi “ngược đãi” đứa cháu cưng bà hay không.

Thật mệt mỏi.

Nhìn thấy sự mệt mỏi u uất giữa chân mày tôi, Lục Thần thoáng dịu giọng:

“Tôi thuê người giúp việc theo giờ.”

luận lập tức bùng nổ:

【Trời ơi! Nam chính người sạch đến mức bệnh hoạn, cực kỳ ghét tiếp xúc người lạ. Lần anh ấy hy sinh quá lớn vì chính rồi!】

【Đúng , dù khá phiền lòng bà mẹ vợ thích drama, không còn cách nào cả! Mất đi cô con gái yêu quý nhất, bà ấy thấy khó cô em gái khỏe mạnh lại lấy được người con rể vừa giàu vừa đẹp, tâm lý tất nhiên bất .】

chính, cố thêm chút nữa đi, ánh sáng minh ở trước mặt rồi. cần vượt qua những ấm ức , sau đó toàn ngọt ngào thôi!】

Nhìn những dòng luận ấy, lòng tôi tràn đầy băn khoăn.

 Trái tim từng bị tổn thương, chữa lành không?

 Dù lành, liệu tôi phớt lờ những vết sẹo xấu xí đó không?

04

 Tôi nhìn Lục Thần trước mặt.

 Người đàn ông sống mũi cao thẳng, đường nét hàm sắc sảo, cả người toát lên khí chất trầm tĩnh tự tin.

 Từng thời, tôi đã bị anh ta cuốn hút sâu sắc như .

giờ đây, tôi dời ánh mắt khỏi anh ta, thản nói:

“Ly hôn đi! Tôi ra đi tay trắng. cần anh ký xong, chúng ta thủ tục ly hôn.”

Trong ánh mắt Lục Thần lóe lên vẻ kinh ngạc, anh ta nhanh chóng lấy lại sự điềm tĩnh:

“Còn thì ? Em đã hứa chị mình chăm sóc tốt thằng bé.”

“Thằng bé lớn rồi, tâm nặng nề hơn. Nó chưa chắc đã muốn nhìn thấy tôi mỗi ngày.”

“Hơn nữa, nó mang họ Lục!”

Ánh mắt Lục Thần lạnh lùng nhìn tôi, như không hiểu tôi loạn điều gì.

“Mạch Dã, nếu đây khiến em không thoải mái, tôi xin lỗi.”

“Em , hôm nay ngày giỗ Hoan. Mẹ vợ than phiền, trẻ con thì vô ý, không phải gì to tát.”

Anh ta hiếm khi kiên nhẫn giải thích như , vẫn nghĩ rằng đây nhỏ.

 Dù , mẹ tôi đã như vậy bao năm qua, tôi đã đựng được.

Trong mắt anh ta, những điều đó chẳng đáng bận tâm.

 Tôi không nên lớn đến mức nói ra cả hai từ “ly hôn”.

lần , tôi thật sự quyết tâm.

05

“Giang Mạch Dã, con phát điên gì vậy?”

 Trong thoáng chốc, tôi nghe thấy tiếng mẹ mình gào lên.

Lục lén giơ điện thoại quay cảnh tôi Lục Thần.

 Ở đầu dây bên kia, mẹ tôi giống như một con sư tử cái nổi giận, lớn tiếng mắng:

Thần, tối nay đuổi nó ra khỏi nhà ngay đi, đừng để một số người chiếm vị trí Hoan còn không điều!”

“Tôi không tin rời khỏi nhà họ Lục nhà họ Giang, nó còn sống tốt nổi!”

Vì lời chị gái nói trước khi lâm chung: “Hãy chăm sóc tốt bố mẹ thay tôi”, Lục Thần chưa bao giờ trái ý mẹ vợ.

Anh ta im lặng nhìn tôi thu dọn hành lý, như chờ tôi chủ động cúi đầu.

luận sôi sục:

lại ? Tính cách chính không nên cứng rắn chứ! Từ nhỏ cô ấy đã không nhận được nhiều tình yêu, nhút nhát tự ti, vì người chị duy nhất đối tốt mình, cô ấy chưa bao giờ phản kháng gia đình .】

【Nam chính, ơn dỗ dành chính đi! Cô ấy không anh đắp chăn cô ấy lúc nửa đêm, không những hộp sô-cô-la anh mang từ nước ngoài về đặc biệt dành cô ấy.】

chính, cầu xin cô hãy nhìn vào nam chính đi! Anh ấy quá mâu thuẫn, không đứng ra bảo vệ cô trước mặt mẹ vợ con trai, đừng hành động quá mức như !】

Tôi quá ?

 Người đã quen đựng thì phải tiếp tục đựng vô điều kiện ?

 Tôi nghĩ không nên như vậy.

Người đất sét ba phần tính khí.

 Không ai đứng mãi ở nguyên vị trí đợi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương