Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

 Họ bảo tôi ơn, đừng kẻ vô ơn.

chính đang gì vậy? Nam chính đã đưa bậc thang rồi, mau bước xuống đi.】

【Tôi không hiểu sao chính có thể ở tập đoàn Chu Thị, nhưng phụ giỏi nhất vẫn là lo cho gia đình, đừng suốt ngày đòi ly hôn.】

Một cảm giác chua xót dâng lên trong cổ họng tôi.

 Suốt qua, tôi đã dành gần tất tuổi trẻ cảm của mình cho cha con họ.

 Đổi là thái độ lạnh nhạt, luôn ép tôi thỏa hiệp.

Tôi gần hét lên với bình luận:

“Nếu tôi bị cứu khỏi đuối nước, tôi trả ơn đời sao?”

Diễn Thần có vẻ không ngờ rằng, một người luôn dịu dàng nhẫn nhịn tôi có lúc bùng nổ.

“Từ đến lớn, bố mẹ đối xử thiên vị với chị tôi, chẳng lẽ còn chưa đủ so với việc chị cứu tôi một lần sao?”

Diễn Thần im lặng, không đáp thế nào.

Bình luận bắt có người đứng phía tôi:

【Dùng ân huệ ép người khác trả ơn đời chính là kiểu đạo đức trói buộc. chính đã trả đủ trong rồi, không còn nợ gì .】

【Không thế! Nếu không có chị , cô đã mất từ lâu. Không có tài cán gì, được gả cho một người vừa đẹp trai vừa giàu anh rể, đúng là nên mừng thầm đi.】

【Người trên đúng là lạc từ thời nhà Thanh qua! Mất danh dự thì không thể sống tiếp sao? Tôi thấy sống đời với một người đàn ông không mình còn thảm hơn.】

【Ai bảo nam chính không chính? Anh chỉ sợ phản bội vợ. Nếu là vợ cũ, liệu có chấp nhận được việc chồng tốt với vợ sau không?】

【Không chấp nhận thì đừng lôi em mình vào cuộc! Dùng ân ép buộc chính chăm sóc con trai, thật không chấp nhận được.】

Đây là lần tiên, bình luận xuất hiện sự bất đồng tôi chị .

 Tôi nghĩ, đây là khởi tốt thay đổi hướng đi của câu chuyện.

17

 Tôi Diễn Thần chia tay trong không khí nặng nề.

Thấy tôi có vẻ không vui, Chu Bách gửi tin nhắn:

【Chị anh vừa đưa nước. Hôm nay là sinh nhật con , có muốn đến dự không?】

Mắt tôi sáng lên.

 Chị của Chu Bách , Chu Bách , là một người dịu dàng.

Lần tôi có kinh nguyệt, chính chị đã dạy tôi cách sử dụng băng vệ sinh.

 Những chiếc váy quá rộng của Giang Thanh Hoan được chị Bách khéo léo sửa vừa vặn cho tôi.

Nghe nói chị đã kết hôn, mang thai đứa con thứ hai trở nước dưỡng thai.

Tôi mang theo món quà tinh xảo một chiếc khăn len tự đan đến khách sạn.

 Chị Bách với bụng bầu hơn tám tháng, nhiệt ôm chầm lấy tôi:

“Lâu rồi không gặp, Mạch Dã càng ngày càng xinh.”

Có lẽ vì ai đường đi, chiếc khăn len tôi tặng.

 Con đối xử với tôi tốt, khi thì cho kẹo, lúc chia sô-cô-la.

 Giống hệt cách mẹ nó từng đối với tôi.

Khi cắt bánh, lấy miếng lớn nhất đưa cho tôi:

“Mẹ nói, nhờ có Mạch Dã mà con mới được sinh ra an toàn.”

Khi mang thai , chị Bách gặp vấn đề sức khỏe, bác sĩ khuyên nên bỏ thai.

 Lúc đó, tôi đã chăm sóc Tư Thanh được hơn một , quen nhiều bác sĩ giỏi.

Nghe tin trạng của chị Bách , tôi giới thiệu bác sĩ cho chị, cứu được .

Con líu lo:

“Con Mạch Dã lắm. mẹ đỡ của con nhé?”

“Không được!”

Không đợi tôi trả lời, Chu Bách đã lên tiếng trước.

“Tại sao không được vậy cậu?”

“Con thấy trong nhà có nhiều ảnh của Mạch Dã hồi trước, cậu giữ gìn cẩn thận lắm. Cậu định của con thì có.”

18

 Dạo gần đây, tôi Chu Bách trở nên thân thiết.

 Anh vẫn đối xử với tôi ấm áp trước, buổi sáng mang bánh há cảo tôm mà tôi , buổi tối dẫn tôi đến nhà hàng Tứ Xuyên .

Ở bên Diễn Thần , anh chưa bao giờ tôi ăn cay.

Được quan tâm là một cảm giác tốt, Chu Bách thể hiện cảm rõ ràng.

 Anh nói:

“Không có em, sẽ không có anh của ngày hôm nay.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương