Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Tôi và Tần Tiêu đã kết hôn với nhau được 5 năm, nhưng chúng tôi không công khai.

Thật ra tình giữa chúng tôi đã rạn nứt từ lâu.

Hôm đó, anh ta ôm ấp, hôn môi mối tình đầu trên phim trường, tôi giả vờ không . Nhưng đến lúc tôi mập mờ, nắm tay với bạn diễn là nam trên show truyền hình thì anh ta liền sầm mặt, lườm nguýt tôi thể tôi là kẻ đáng khinh.

Sau đó, tôi gặp tai nạn khi quay phim rồi dẫn đến sảy thai, vì quá đau lòng, tôi khóc gọi điện anh ta. Chỉ tiếc là lúc anh ta đi dự lễ trao giải cùng mối tình đầu không nghe máy.

Cư dân mạng tin liền mắng tôi xối xả: “Chưa cưới đã có thai, là loại không ra gì!”

Phải đến lúc không còn trốn được , anh ta công khai đáp trả: “Đứa bé là con tôi.”

Cuối cùng, sau năm năm hôn nhân trong bí mật, tôi cũng không còn là người phụ nữ phải trốn chui trốn nhủi sau lưng anh ta.

Nhưng tôi mệt rồi, tôi không cần anh ta, cũng không màng đến cuộc hôn nhân nhạt nhẽo thêm .

1.

Năm đó, tôi phải vào viện một ca phẫu thuật vào sinh nhật của .

Trước khi vào phòng mổ, bác sĩ hỏi tôi: “Không có ai trong gia đình đi cùng ?”

lúc đó có hai y tá trẻ đi ngang, đi thì thầm tám , âm lượng lớn đến mức tôi ở trong phòng còn nghe .

“Nghe nói Tần Tiêu và Tô Dược bị bắt gặp hẹn hò đó!”

“Nghe bảo là mối tình đầu của nhau, có khi nào sẽ quay lại không? Quay về với người cũ thật là lãng mạn bao!”

“Tôi cá chắc rằng nếu thực sự quay lại thì sẽ đi đăng ký kết hôn luôn đó!”

Tần Tiêu à… Tôi đã rất lâu rồi không gặp anh ta.

đến , ngực tôi bỗng đau nhói, tôi cụp xuống, nói với bác sĩ: “Tôi có thể đi một được, không .”

Bác sĩ khuyên nhủ: “Cô Dư, bệnh của cô không nhẹ đâu, tuy đã được đặc cách nhưng có người nhà đi cùng vẫn tốt hơn.”

Tôi chỉ mỉm cười, không trả lời.

Người tôi yêu một người phụ nữ khác rồi, anh ta không rảnh để lo tôi đâu. Vả lại tôi cũng không phiền anh ta .

Năm thứ năm của cuộc hôn nhân bí mật , cuối cùng cũng đến lúc phải đoạn tuyệt tình giữa tôi và Tần Tiêu rồi..

Ca phẫu thuật sau đó kéo dài 3 tiếng, mọi việc diễn ra khá suôn sẻ.

Lúc tôi tỉnh lại thì trời đã tối đen.

Tôi bật điện thoại lên thì cuộc gọi đầu tiên là từ Tần Tiêu.

Tôi ấn nút nghe, giọng của Tô Dược đã vang lên: “Chị Dư, nghe Tần Tiêu nói hôm nay là sinh nhật chị, vậy em xin chúc mừng sinh nhật chị nha! Anh mua bánh kem em đó, ngon lắm luôn, chị đừng lo, bánh còn thừa nhiều lắm, em ăn có chút để vị thôi, với lại em cũng bảo anh mang về chị rồi. Chị đừng chê nha, giờ khuya quá rồi, em mua quà chị cũng không đi đâu mua …”

Cô ta còn chưa nói hết câu, Tần Tiêu đã lấy lại điện thoại: “Đừng phiền người ta , lắm thật.”

Gần cùng lúc, Tần Tiêu và Tô Dược đồng thanh nói ra câu đó.

Tô Dược hừ một tiếng, oán trách anh ta: “ ngay anh sẽ nói em . Hồi yêu nhau đã thích đi dạy đời người khác, giờ vẫn vậy à? Nhưng anh có quyền gì hả? Thậm chí anh còn chẳng phải bạn trai em là.”

Tần Tiêu bật cười khẽ.

Tôi nghe có người đùa giỡn cạnh: “Anh Tiêu à, có vẻ chỉ khi ở với Dược Dược, anh có chút giác người bình thường. Hay là quay lại với nhau đi…”

Tôi bỗng buồn nôn, vết thương trước ngực đau nhói đến mức có thể khóc luôn ngay tại . Nhưng trước khi nước kịp rơi, tôi đã kịp dập máy. Sau đó Tần Tiêu lập tức gọi lại, tôi không nhiều, bấm nút từ chối rồi tắt nguồn.

2.

Tôi nằm viện ba ngày, rồi vội vã quay lại việc. Bởi tôi là khách mời cố định của chương trình “Sống Chậm” được phát sóng hàng ngày trên kênh Nông thôn xanh. Vì vậy tôi không thể vắng mặt ghi hình, nếu không thì sẽ bị trừ lương.

Tập có hai khách mời đến tham gia, nghe nói là một cặp nam nữ được đồn thổi là có tình với nhau, độ hot của cũng đứng top dạo gần .

Sau khi ổn định xong, nam khách mời bỗng gọi điện đến, nhưng tôi nghe giọng đã được xử lý, không được là giọng của ai.

Anh ta nói: “Tôi đến để tìm người. Người lâu rồi tôi chưa gặp tôi nhớ cô quá.”

Mười phút sau, cánh cổng ở sân trường quay mở ra. Tần Tiêu đứng đó, nở nụ cười dịu dàng. Tôi thì ôm bó củi, cả người lấm lem, anh ta liền sững người tại chỗ.

Thì ra khách mời của tập là anh ta ? anh ta lại đến ? Rõ ràng anh ta ghét tham gia show truyền hình nhất . Còn , anh ta nói anh ta đến tìm người. Vậy thì người anh ta gặp là ai?

Những câu hỏi cứ chợt ùa đến ầm ầm, tim tôi lại đập thình thịch, từng nhịp rung trời.

Rồi một cái đầu nhỏ ló ra sau lưng anh ta, vui vẻ chào mọi người.

Tôi nhìn vào đã nhận ra Tô Dược.

Thì ra “cặp đôi trời sinh” dân mạng tung tin dạo gần chính là .

tôi, ánh Tần Tiêu chỉ lướt qua, lạnh lùng không hề dừng lại.

Chương trình ngoài tôi ra còn hai người thường trực khác. Một người là tiền bối Lưu , người có uy tín và quan hệ rộng, chuyên đảm nhận phần dẫn dắt và trò . Còn người kia là siêu Phương Cẩn Dực, đẹp trai, vóc dáng chuẩn, phụ trách tạo nhiệt và thu hút sự chú ý. Còn tôi… Dư Mãn Mãn – một người vô danh, không có gì nổi bật, chỉ phụ trách lặt vặt, nấu ăn và nền.

Tôi luôn thắc mắc rằng, tại một chương trình hot vậy lại chọn tôi khách mời cố định? Chẳng lẽ chỉ vì tôi có chứng chỉ đầu bếp vậy?

Tần Tiêu tiến đến chỗ Lưu , thân thiết chào hỏi: “Thầy Lưu, lâu rồi không gặp.”

Tô Dược đi cạnh, cúi đầu chào: “Chào thầy Lưu, em đã nghe danh tiếng thầy từ lâu rồi ạ! Phim của bọn em quay ở gần , nghe nói thầy cũng tham gia show Tần Tiêu nói nhất định phải dẫn em đến chào hỏi.”

Tô Dược liếc về phía tôi, nhếch mép cười, trong mang theo sự khiêu khích. Và cạnh cô ta, Tần Tiêu, nâng đỡ cô ta.

Lúc cưới, Tần Tiêu từng nói tôi và anh ta ở ngoài phải giữ khoảng cách. Thế suốt 5 năm qua, ở ngoài anh ta chưa từng nói với tôi một câu. Nếu có vô tình chạm mặt ở sự thì anh ta cũng chỉ ngẩng cao đầu, không thèm liếc nhìn tôi lấy một lần. Chứ đừng nói đến giúp tôi mở rộng quan hệ.

Tôi cười, cười vào chính bản mặt , vì bản thân đã quá ảo tưởng vị trí của chính trong lòng anh ta.

là tôi đã tự đa tình rồi. Tại lại người anh ta gặp… là tôi cơ chứ?

3.

Cứ thế, Tần Tiêu cùng Tô Dược ngồi trong sân trò với Lưu . Còn tôi ở trong bếp nấu cơm, ánh liếc về phía rồi đột nhiên trong lòng lóe lên ý ly hôn.

Tôi đã từng theo đuổi Tần Tiêu suốt 3 năm, rồi 5 năm trước cuối cùng cũng có được giấy chứng nhận kết hôn, thành công biến anh chồng .

Lúc cưới, tôi vui đến mức mỗi ngày đều ôm giấy đăng ký đi ngủ. Nửa đêm nằm mơ cười tỉnh dậy còn phải dụi xác nhận người nằm cạnh là Tần Tiêu. Khi đó, có lẽ tôi chưa từng đến có một ngày chính tôi sẽ là người chọn rời đi.

Bởi vì trong mối quan hệ giữa tôi và Tần Tiêu, quyền lựa chọn luôn nằm trong tay anh ta.

Sau đó, món ăn được dọn lên bàn, Tô Dược nhìn bát rồi làu bàu: “Tôi không thích ăn ngò.”

Cô ta suy một lát, rồi gắp hết mấy thứ không thích ăn bỏ vào bát của Tần Tiêu. Còn Tần Tiêu chỉ nhìn cô ta, im lặng không nói gì. thể đã đạt được ý , cô ta lè lưỡi, mặt xấu với anh.

Lưu cười nói: “Tin đồn giữa hai người là thật phải không? Thời mấy cô cậu yêu nhau là ngọt ngào ghê.”

Tần Tiêu thản nhiên đáp: “Giả thôi ạ.”

Biểu của Tô Dược hơi khựng lại, rồi nhanh chóng bật cười thoải mái, quay sang Lưu giải thích: “Thầy Lưu đừng hiểu lầm ạ, em với Tần Tiêu chỉ là bạn thân thôi. Nhưng trước là từng yêu nhau rồi, lúc đó anh chăm sóc em tốt lắm, đến mức nếu tiếp tục ở nhau chắc em sẽ thành phế nhân mất. em rằng không thể cứ mãi thế được, đã đến lúc phải học cách sống độc lập rồi.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương