Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Lục Hằng đưa tôi sân thượng của tòa dạy học.
Cậu ấy dựa lưng vào lan can sân thượng, nhìn tôi, bình tĩnh mở miệng.
“Chu , hôm đó ở con hẻm nhỏ, cậu nói tớ muốn làm trai cậu, cậu ai nói ?”
“Chẳng có ai nói cả, là do cậu tự bịa . Cậu cố tiếp cận tớ.”
“Cậu phá hoại mối quan hệ giữa tớ và Hạ Duẫn.”
“Rốt cuộc cậu có mục đích gì?”
Đối mặt với sự chất vấn đột ngột của Lục Hằng, tôi có luống cuống.
“Tớ đúng là cố tiếp cận cậu.”
Tôi biết không thể giấu diếm cậu ấy được nữa, có thể thành thật khai báo.
Lục Hằng khẩy, “Nói .”
“Một ngày trước khi chặn đường cậu, tớ vô được cuộc trò của Hạ Duẫn và cô ta trong vệ . Cô ta và bè cá cược, cá là cậu chắc chắn chấp nhận lời tỏ của cô ta, sau khi hai người ở bên nhau, cô ta đá cậu.”
Tôi dừng lại một , rồi nói tiếp: “Tớ rất lo lắng cậu, ban đầu định nói hết mọi cậu , nhưng lại sợ cậu không tin lời tớ nói, không còn cách nào khác nên tớ mới chặn đường cậu, bắt cậu đồng ý làm trai tớ trước, như vụ cá cược của Hạ Duẫn không thành công. Cậu không bị cô ta đá. Xin lỗi cậu.”
tôi nói xong, Lục Hằng trầm ngâm một lúc rồi nói: “Cậu nghĩ tớ đồng ý với Hạ Duẫn à?”
Tôi đầu, “Cả trường đều nói cậu vì cô ta mà từ chối lời tỏ của vô số nữ , tớ nghĩ cậu hẳn là cô ta, nếu cô ta tỏ với cậu, thì chắc chắn cậu …”
Tôi không nói hết câu, nhìn cậu ấy.
Lục Hằng bật , “Lo lắng tớ? Có vẻ cậu rất tớ.”
Bí mật mà tôi luôn cẩn thận giữ gìn cứ như bị cậu ấy dễ dàng nói , tôi lập tức cảm thấy mặt mình bừng, vội vàng lắc đầu rồi lại đầu.
Lục Hằng nhanh trước mặt tôi, vui vẻ hỏi: “Cậu có ý gì đây, tớ hay không tớ?”
Cảm nhận được hơi thở của Lục Hằng đang bao quanh mình, trái tim tôi bắt đầu đập loạn nhịp, theo bản năng lùi sau muốn kéo giãn khoảng cách với cậu ấy.
Lục Hằng nhướng mày, chân bám sát theo tôi.
Tôi liên tục lùi lại, Lục Hằng cứ thế tiến tới.
Cuối cùng, tôi bị Lục Hằng dồn vào giữa cậu ấy và bức tường.
Trên mặt Lục Hằng là vẻ mặt vui vẻ như đang trêu chọc một con vật nhỏ, “ hay không ?”
Tôi nhìn Lục Hằng đang vui vẻ trước mặt, biết rằng mình không cần phải che giấu thêm nữa.
Tôi nhìn vào đen của cậu ấy, kiên định nói: “. Tớ cậu, Lục Hằng.”
Đối mặt với ánh bỏng của tôi, đôi đen của Lục Hằng tối sầm lại, “Chu , tự cậu chuốc lấy đấy!”
Ngay khi tôi nghĩ rằng Lục Hằng nổi giận với tôi, cậu ấy nghiêng đầu, đặt môi mình môi tôi.
4
Tôi trở lớp học với đầu óc choáng váng, cả ngày không thể tập trung học hành, trong đầu toàn là khuôn mặt của Lục Hằng.
Giờ chơi, lo lắng ghé sát vào, “ , Lục Hằng không làm gì cậu chứ? Sao mặt cậu đỏ thế??”
“Tớ không sao, là cảm thấy hơi thôi.” Sợ nhìn manh mối, tôi lấy đại một lý do.
Sau đó, chuông vào lớp vang , cuộc trò của tôi buộc phải dừng lại, ngoan ngoãn trở chỗ ngồi học bài.
Cuối cùng cũng giờ tan học, tôi thu dọn đồ đạc, đeo cặp sách khỏi lớp, thì thấy Lục Hằng đang dựa vào hành lang cửa sau lớp học, thong thả mấy nam nói .
Vừa nhìn thấy cậu ấy, tôi lại không kìm được nghĩ buổi sáng, lập tức cảm thấy má bừng.
Lục Hằng liếc nhìn tôi, khóe miệng nhếch , nói gì đó với nam bên cạnh, các nam đầu rồi bỏ hết.
Lục Hằng đứng yên tại chỗ, nhìn tôi với vẻ thú.
Tôi không dám nhìn cậu ấy, cúi đầu nhanh qua.
Cậu ấy không chặn tôi lại, giữ một khoảng cách nhất định với tôi, chậm rãi theo sau.
khỏi trường một đoạn, tôi thấy xung quanh ít người, dừng quay đầu lại nhìn, mà không thấy bóng dáng Lục Hằng đâu.
Trong lòng không khỏi có hụt hẫng, bĩu môi, quay người lại thì bất ngờ phát hiện Lục Hằng đang đứng cách đó không xa, một tay vịn vào cặp sách.
“Tìm tớ à?” Giọng Lục Hằng mang theo ý , vẻ mặt lưu manh.
Tôi nhìn cậu ấy không nói, Lục Hằng nhìn thẳng vào tôi, “, tớ đưa cậu chơi.”
Sau đó, Lục Hằng đưa tôi công viên giải trí, gắp tôi rất nhiều thú bông ở máy gắp thú, tôi chơi đùa thỏa cả buổi tối.
9 giờ tối, cậu ấy đưa tôi dưới lầu .
“Vào .”
Tôi đầu, có lưu luyến hỏi: “Ngày mai ta đâu chơi?”
Lục Hằng bật , “Vẫn là học hành giỏi , học đứng đầu khối.”
Cuối cùng, tôi bất mãn “Ồ” một tiếng, ba ngoái đầu một lần phía thang máy.
“Chu .” Giọng Lục Hằng vang từ phía sau.
Tôi lập tức như chú cún con thấy chủ nhân gọi, vui vẻ vẫy đuôi chạy nhanh phía trước, “Tớ đây.”
Khóe miệng Lục Hằng nở nụ , “Ngày mai tan học đội bóng rổ của ta có trận đấu với đội bóng rổ của trường khác, cậu có thể xem.”
Tôi đầu, “Nhất định tớ .”
Lục Hằng nhìn tôi vẫn chưa chịu hỏi: “Sao, muốn với tớ à?”
Tôi vội vàng phủ nhận: “Không phải đâu, tớ muốn xác nhận với cậu một thôi.”
Tôi dừng lại ba giây, rồi nói tiếp: “Như có tính là ta đã chính thức hẹn hò chưa?”
Đối mặt với ánh bỏng của tôi, Lục Hằng không hề che giấu nói: “Đúng . Sau này ta là trai gái của nhau rồi.”