Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/709zjps85C

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

1

Chu Hằng cuối cùng cũng nhận được lời mời làm công lớn mà anh ấy hằng mơ ước. Cả nhà tôi đều mừng thay anh ấy. 

Tôi vui vì ước nguyện lâu nay của anh ấy đã trở thành hiện thực, bố mẹ tôi thì vui vì rể tương lai cuối cùng cũng có một công

Hôm nay vốn là ngày mà tôi đã hẹn nhau trước để đăng ký . Tâm trạng tôi rất phấn khởi, đặc biệt đặt một chiếc bánh kem nhỏ để ăn mừng. 

Thế nhưng, tôi đứng đợi trước cửa Cục Dân chính mãi, trái chờ sang , đến mức số thứ tự trong tay cũng qua mất rồi, Chu Hằng mới chậm rãi đến cùng mẹ anh ấy. 

“Xin lỗi em, Hân Hân. Trước khi ngoài anh có hơi bận chút .” Chu Hằng gãi đầu, vẻ mặt áy náy. 

“Anh thật là! Ngày quan trọng thế mà cũng đến muộn được. Thôi, nhanh lên, lấy số mới nào.” Tôi trách móc vài câu rồi kéo anh ấy định lấy số. 

“Khoan đã, đừng vội.” 

Mẹ Chu Hằng bỗng lên tiếng, nắm lấy tay tôi, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ: “ có chuyện muốn nói với cháu.” 

Tôi ngơ ngác nhìn bà, đành theo họ tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống. 

“Hân Hân , cháu cũng biết rồi đấy, giờ Chu Hằng nhà đã nhận được thông báo tuyển dụng công S rồi. là một công lớn đầu ngành, bao nhiêu tranh nhau mãi mới vào được.” 

Bà ấy nhìn Chu Hằng với ánh mắt đầy tự hào, rồi nói tiếp. 

Tôi gật đầu: “Vâng ạ, Chu Hằng đã rất nỗ lực rồi.” 

“Hân Hân, về khoản trước đã nói ấy, sẽ không chuyển cháu nữa. Hai đứa rồi thì cũng là một nhà, chuyển túi trái sang túi thôi, phiền phức quá mà.” 

“Nghe nói giới trẻ bây giờ không chuộng mấy cái cổ hủ nữa đâu, nhà nước cũng không khuyến khích mà.” 

Thấy tôi chưa hiểu, bà ấy nói rõ ràng hơn: 

“Nhưng trước anh Chu Hằng đã nói rõ với bố mẹ cháu rồi, rằng ngày đăng ký sẽ chuyển khoản 180 ngàn tiền mà!” 

“Ôi dào, là trước thôi. Giờ Chu Hằng nhà khác rồi, gọi là gì nhỉ, à, cổ phiếu tiềm năng, thanh niên ưu tú! Trên thị trường nhân, nó giá trị lắm đấy.” 

Bà ấy thản nhiên phẩy tay: “Cháu nghĩ kỹ nha.” 

“Được rồi, vậy cháu sẽ gọi điện mẹ cháu, nói là không cần lẫn của hồi môn nữa.” 

Nghe bà ấy nói, mặc dù trong lòng có chút không vui, nhưng thật nhà tôi vốn dĩ cũng không quá coi trọng chuyện . Nghĩ đến tình cảm nhiều năm giữa tôi và Chu Hằng, tôi đành đồng ý. 

“Cháu nói của hồi môn à? Cái thì không được đâu. Trước nhà cháu đã nói rõ là sẽ có nhà và mua xe, khoản định kèm rồi.” 

“Đồng nghiệp của gả , họ mua xe thế .” 

Vừa nói, bà ấy vừa giơ năm ngón tay , lắc lắc trước mặt tôi nhấn mạnh. 

“Nhà cháu có một , mà Chu Hằng nhà lại là thanh niên ưu tú làm ở một công . Xe của hồi môn nhà cháu sao có thua kém họ được? ít 500 ngàn tệ, sau hai đứa lái ngoài cũng có diện chứ.” 

Tôi im lặng. Bà ấy cứ luôn miệng nhắc nhắc lại “thanh niên ưu tú”, thật sự khiến tôi không biết trả lời thế nào. 

“Chỗ cháu làm là công tư nhân đúng không? Một cái công nhỏ có hơn chục , không được xem là công đàng hoàng.” 

rồi thì nghỉ . Phụ nữ ấy mà, là ở nhà chăm chồng dạy , làm vợ hiền trợ giúp chồng, chăm sóc chồng thật .” 

“Sinh càng sớm càng , cũng hồi phục sức khỏe của cháu. Nhân lúc tôi trẻ có giúp hai đứa trông .” 

“Cháu yên tâm, nhà tôi không trọng nam khinh nữ đâu. Sinh cháu trước, rồi cháu trai sau. Ba năm hai đứa, như vậy là . Chị giúp trông em trai.” 

… 

Thấy tôi không nói gì, bà ấy liền tự mình nói thao thao bất tuyệt, khuôn mặt không giấu được vẻ hân hoan, phấn khởi. 

Tôi nghe đến ngây , gần như không tin nổi. Tôi quay đầu nhìn về phía Chu Hằng ở cạnh. 

“Chu Hằng, cũng là ý của anh sao?” Tôi muốn biết những lời mà mẹ anh nói hôm nay, anh nghĩ thế nào. 

quả, Chu Hằng, vốn luôn hiểu ý tôi trước , hôm nay lại như biến thành một hoàn toàn khác. 

Anh ấy ngẩng đầu nhìn tôi một cái, rồi ngay lập tức né tránh ánh mắt của tôi, không nói một lời. 

Trong khoảnh khắc , tôi hiểu tất cả. 

Tôi gần như không tin nổi: “Chu Hằng, anh nói gì chứ? Trước ta không đã thống rồi sao? Sau khi em cũng có sự nghiệp của mình, sinh sẽ thuận theo tự nhiên, và ta đã hứa sinh một đứa, bất kể là trai hay mà!” 

Chu Hằng mở miệng, nhưng cuối cùng nói khẽ: “Hân Hân, mẹ anh cũng là vì ta, em hiểu tấm lòng của cha mẹ chứ.” 

Tùy chỉnh
Danh sách chương