Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6Ac6wH60WY

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cả nhà anh đều căm thù tôi.
anh vừa khóc vừa trách móc Triệu Hạo: “ đã bảo rồi, bé ghê gớm lắm, khó “nắm thóp” lắm. nhiên, nó hại rồi!”
anh thậm chí còn dẫn theo hai người trước cửa ký túc xá của tôi, định hắt sơn vào cửa phòng.
Kết là học đi ngang qua bắt tang, gọi điện báo cảnh sát.
Vì tội hủy hoại tài sản , Triệu Hạo được “thưởng thức” combo “nghỉ dưỡng” trong đồn cảnh sát kèm theo bồi thường thiệt hại.
Triệu Hạo căm hận tôi nghiến răng nghiến lợi.
ngày trước lễ tốt nghiệp, anh tìm tôi.
Ngay lập tức, học cảnh giác đứng ra chắn ở giữa, đề phòng anh “lên cơn” làm hại tôi.
Triệu Hạo càng tức giận hơn.
“Tại ? Tại người đều giúp ?”
Triệu Hạo vào nam sinh đứng gần nhất. “ đã cho người lợi ích gì?”
Nam sinh im lặng vài giây, sau trả lời:
“Anh , vì tôi là người đạo đức bình thường.”
Mọi người phía tôi, tôi gật đầu.
học phía tôi, tôi gật đầu.
Đây là cao trào cuối . Mọi người vây quanh Triệu Hạo, mở điện thoại của họ ra.
nhau hiển thị bức ảnh .
là ảnh tự sướng mà Triệu Hạo đã gửi cho .
“… lén xem điện thoại của tôi?” Triệu Hạo sững sờ, “Hay lén xem điện thoại của ?”
“Hôm tôi ở đoàn kịch biểu diễn, máy tính hỏng, ký túc xá chỉ máy tính của để trên bàn.” Tôi nhẹ nhàng , “Chuyện là lỗi của tôi.”
Toàn thân Triệu Hạo bắt đầu run rẩy.
“Nhưng tôi không hối hận, vì nếu không như vậy, tôi không biết mình sẽ che mắt bao giờ.
“Khi anh gửi tấm ảnh cho , chúng tôi đều thấy.”
Triệu Hạo không thể tin nổi, tôi : “Vậy nên, từ lâu đã biết…”
Anh nổi cơn thịnh nộ, hất tay mấy nam đang cản lại, xông thẳng phía tôi: “ kiếp! dám đùa giỡn tôi !”
Anh mấy người vệ sĩ cao to, mặc áo sơ mi đen chặn lại.
Triệu Hạo tức giận mức mất hết lý trí, đ.ấ.m thẳng vào mặt người vệ sĩ.
Trời ơi, cứu tôi ! anh lại dám tấn cả vệ sĩ chuyên nghiệp chứ.
Người vệ sĩ nhanh nhẹn né được, rồi tung cú đ.ấ.m vào bụng Triệu Hạo, khiến anh gục xuống đất.
Từ trên xe bước xuống người đàn ông giản dị, mặc áo sơ mi kẻ caro, đội mũ lưỡi trai, đi bên cạnh tôi.
“ chuyện gì vậy gái?”
Triệu Hạo mở to mắt .
Người đàn ông không mặc vest, nhưng Triệu Hạo vẫn nhận ra ông.
Là Tổng giám đốc .
Lúc mới bắt đầu yêu nhau, Triệu Hạo hỏi tôi việc của .
Khi tôi anh rằng tôi là lập trình viên.
Tôi không hề lừa dối Triệu Hạo. tôi thực là lập trình viên, ông và vài người nhau khởi nghiệp, mất hơn mười năm gây dựng nên ty, đưa ty lên sàn chứng khoán.
là thành tựu của tôi, không phải của tôi.
“Tại … tại không tôi…”
Triệu Hạo nằm đau đớn trên mặt đất, tôi.
gì mà phải chứ?
Tôi, Dao, dù không phải là gái của Tổng giám đốc , thì vẫn là sinh viên xuất sắc nằm trong top 10 của khoa, là trụ cột của câu lạc bộ kịch, là người tốt đáng tin cậy, luôn được bè giúp đỡ.
Vậy là đủ rồi.
Tôi khoác tay , bước lên chiếc xe hơi màu đen giản dị, lặng lẽ rời đi.
Phần kết
Nếu sau anh quen biết , vẫn sẽ anh rằng, chỉ là Dao.
Là Dao nhiệt tình, dũng cảm, luôn chân thành người chân thành, và tuyệt đối không nhân nhượng kẻ lừa dối.
Mong anh sẽ yêu người thật của .
Còn nếu không, cũng không cưỡng cầu.
vẫn mãi là .
(Hết)