Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

3

Lần thứ ba gặp lại thiếu gia, nói thật lòng, tôi chẳng còn cảm thấy lãng mạn gì nữa, thậm chí bắt đầu hơi sợ.

“Thiếu gia này, anh giàu thế rồi, còn ra ngoài chạy xe ghép làm gì chứ?”

Thiếu gia bĩu môi: “Không tiện đường thôi, tôi chỉ muốn người nói chuyện, muốn quen thêm kiểu bạn nhau. Cô khá đặc biệt đấy.”

Tôi thắt dây an toàn, hơi nghi hoặc hỏi: “Tôi có gì đặc biệt?”

“Đặc biệt… nghèo.”

????? Ừ đặc biệt ghê thật đấy.

Thấy tôi nghiêm túc tỏ vẻ bừng tỉnh đại ngộ, anh ta lại bật cười: “Đùa thôi.”

“Tôi từng chở nhiều người rồi, có nam có nữ, đàn ông thì lên xe là sờ mó, chụp ảnh xe, phụ nữ thì chụp ảnh gửi bạn, còn tỏ ra quan tâm tôi, xin số điện thoại. Chỉ có cô, im lặng ngoan ngoãn.”

Tôi nhìn bóng mình giản dị gương chiếu hậu, đưa tay sờ vạt áo đã xù lông.

Cinderella ít ra còn có bí ngô hóa xe, giày pha lê, tôi có cái gì?
Thẻ tín dụng nợ ngập đầu à?

mà này anh , mai anh đừng nhận đơn của tôi nữa nhé. Ba liên tiếp rồi, có người công ty nhìn thấy, nghĩ tôi bám đại gia, đang xỉa xói mỉa mai tôi đấy.”

Đây là thật.

Dưới cổng công ty, đúng giờ làm, ba liền xuất hiện một chiếc xanh lam. Ai mà không chú ý cho được.

bước vào công ty, kẻ nhiều chuyện đã bu lại hỏi.

Tôi nói là đi xe ghép, chẳng ai tin, còn nghĩ tôi bày đặt giả vờ thanh cao.

Giải thích vài lần rồi tôi cũng lười nói nữa, cứ để mặc họ nói móc nói xiên.

Giờ còn lan tin tôi được ông sếp 65 tòa nhà bao nuôi, tin đồn rõ ràng sống động thể có người tận chứng kiến.

Không bọn họ nấp cốp xe nhìn à?

Thiếu gia hơi cau mày, hừ nhẹ một tiếng: “Vậy mai tôi đổi xe .”

????

Ờ tôi có ý đó.

Tôi vội vàng xua tay, chân thành nói:
“Anh à, tôi chỉ là thực tập sinh, chẳng có tiền chẳng có thế. Trưởng phòng của chúng tôi còn đi cái xe Honda cũ, tôi mới ra trường, ngồi xe sang thế này làm, chẳng gì đâm thẳng vào sếp . Ông ấy vốn hay kiếm chuyện với tôi.”

Tôi xin anh đấy, thu hồi phép thần thông đi.

Giờ mà kiếm được cái công có nghỉ thứ bảy chủ nhật, đóng bảo hiểm đầy đủ khó lắm anh ơi!

điểm tập trung của thiếu gia luôn rất… lạ đời: “Hắn ta kiếm chuyện với cô làm gì?”

Câu này nói ra cứ lãnh đạo sinh ra chẳng để kiếm chuyện ấy. Không cần lý do anh ạ.

“Nhóm tôi người không nhiều, ông ấy giao cho tôi một đống công theo chân ông đi công . Tôi không muốn đi nên ông ấy ngứa tôi.”

Thiếu gia thắng gấp suýt quăng tôi lên kính chắn gió.

“Ông ấy ba mươi, tóc rụng gần hết, béo phì xấu xí, suốt lợi dụng nữ nhân viên. Tôi dám mà đi công với ông ấy? nữa đi thì phụ cấp bèo bọt, nghỉ bù cũng không có.”

Anh ta cầm vô lăng, tay còn lại chống mặt, hừ lạnh: “Rác rưởi. Cô không đi được à?”

Tôi thở dài:
nhóm tôi toàn cô chú lớn , chị thì có bầu, thì bận con nhỏ, thì sắp bận lo đám , chỉ còn tôi khoẻ độc thân, chẳng ai nên thôi anh đừng làm khó tôi nữa, cuộc sống này vốn dĩ cũng chẳng dễ dàng gì.”Đọc full tại page Vân hạ tương tư

“Thì cô cũng nói cô sắp đi.”

Tôi không hiểu lắm, chắc do giàu tới mức không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được, nên chẳng đời khổ ra , đầu óc thành ra hơi ngây thơ ngốc nghếch thế này?

“Lúc vào làm, tình trạng hôn nhân người ta điều tra hết rồi, giờ tôi đi kiếm người đây? nữa, ngay lúc này tôi nói tôi chuẩn bị kết hôn, ông ấy tin chắc?”

Thiếu gia sờ cằm, ừ một tiếng, mím môi lái xe tiếp.
“Nói đến xin, ba tôi bảo, ông muốn cô gái đó.”

“Hả?!”
Tôi suýt sặc nước bọt, “Lớn thế rồi, làm gì cho mệt, yêu đương cho vui là được rồi mà?”

Anh ta mặt không cảm xúc: “Chắc muốn sinh thêm đứa nữa.”

“Hả? đó còn đẻ được à? Có khi là thật lòng yêu đấy.”

Thiếu gia cười khẩy đầy mỉa mai: “Ai được. cô gái đó, hình chẳng coi ba tôi là tình yêu thật sự .”

“Không thể nào? Không thật lòng lại chịu chênh lệch lớn thế, còn chịu đẻ con?”

Ánh anh ta lạnh băng: “Cô ba tôi có bao nhiêu tiền không? Ngay tôi, con ruột ông, cũng chẳng rốt cuộc ông có bao nhiêu tiền. Hôm qua cô gái đó tôi, nửa đêm mò tới, khóc lóc một hồi lâu.”

Cằm tôi suýt rớt xuống đất, da mặt sợ đến căng ra luôn, trời ạ, chuyện thế này cũng kể được à?

Lúc xuống xe, tôi dặn dò kỹ càng: “Mai anh đừng lái xe này đến đón tôi nữa, coi giúp tôi đi, được không?”

Anh ta hất cằm: “ rồi.”

Đến giờ làm hôm sau, tôi cứ thấp thỏm không yên, nhìn xuống dưới công ty, chỉ sợ lại thấy màu xanh quen thuộc ấy.

Đám đồng nghiệp thấy tôi vậy, từng đứa một lại bu lại giễu cợt:
“Ôi, hôm nay không thấy à? Thế nào, cãi nhau rồi hả?”

Ngay lão sếp cũng giả bộ ra cửa sổ nhìn xuống dưới,
“Ây dà, bọn tôi làm bì nổi. Người ta còn mà đã ngồi , đúng là con gái có lợi thật.”

Tôi nghe xong chỉ muốn bốc hỏa, vẫn nhịn, cười hùa theo, thầm nghĩ vài hôm nữa bọn họ quên đi là xong.

Bọn họ sẽ lại được chuyện để buôn dưa thôi.

Còn 5 phút nữa mới hết giờ, sếp xách tập liệu ném lên bàn tôi, chống nạnh phè cái bụng ra:
“Nhớ học thuộc liệu này đi, sau này đi công cho khôn ra. Không còn nữa thì thôi lo làm đi, đừng mơ tưởng hão huyền leo cao nhất bước lên mây.”

Tôi cầm tập liệu, nhìn bãi nước miếng văng lên bàn mà chỉ muốn cầm tập đó quật thẳng vào mặt ông ta.

“Không có , Ferrari được không, sếp?”

kia thiếu gia đứng ngay cửa, tay cầm thẻ nhân viên tôi đánh rơi, giơ lên: “Tôi đến đón cô làm.”

Đám đồng nghiệp theo phản xạ nhìn ra cửa sổ, chỗ vốn đậu chiếc xanh lam ba trước, giờ đậu ngay đó là một chiếc Ferrari mui trần đỏ chói loá.

4

Tôi đứng ngây ra đó, hứng chịu ánh tò mò đầy ý dò xét từ đồng nghiệp, nóng rát tới mức mặt tôi đỏ bừng.
Tôi vội vàng đứng dậy, cúi đầu chạy tới nhỏ giọng nói:
“Anh tới làm gì vậy, tôi còn chưa làm mà, đợi chút, đợi chút.”

kia, sếp bị làm cho mất mặt, đương nhiên cũng cách vớt lại thể diện, hắng giọng ngửa đầu ho khan một cái:
“Ferrari thì , cô cũng đi làm thôi? Giờ đã làm chưa? Đã thuộc liệu đi công chưa?!”

Tôi lại cúi đầu khom lưng, làm bộ ngoan ngoãn về chỗ:
“Dạ dạ dạ, tôi học liền, không thuộc thì mang về nhà học tiếp.”

Sếp thấy vậy lại đắc ý, cái bụng bự lại càng phình ra.
Chắc đầu nghĩ: Ferrari thì làm , cuối cùng cũng nghe lời tao – thằng chạy xe Honda thôi, tao bảo đông ai dám đi tây?

còn thì nên khiêm tốn, dựa vào đàn ông có dựa được đời không? nữa còn thế, chẳng cũng dựa vào bố mẹ à? Hừ, bọn tôi chẳng qua không may không có bố mẹ giàu thôi. Gió lên thì lợn cũng bay được.”

văn phòng im phăng phắc, mọi người giả vờ làm lén liếc nhìn này.
lời đó chua khó nghe.Đọc full tại page Vân hạ tương tư
Chửi tôi mất mặt thì thôi, giờ còn lôi anh vào nghe mắng, anh ấy có làm gì sai ?

Tôi mở tập liệu ra nhìn, trời đất, bắt tôi đi công … 6 lần một tháng?!

“Anh, một tháng sáu lần đi công ạ? Tôi chỉ là thực tập sinh, gánh nổi chuyện này?”

Đúng lúc đó kịp tới giờ làm, tôi gập liệu lại, ném luôn lên bàn.

Mọi người đang chuẩn bị về, bước chân đều khựng lại, không ai động đậy, chỉ đợi xem tôi sẽ làm kết thúc tình huống này.
Sếp vốn quen tôi bình thường luôn nhẫn nhịn, gì giao cũng dạ dạ vâng vâng.
Không ngờ hôm nay lại dám cứng đầu thế, liên tiếp làm ông ta mất mặt.

Ông ta sải bước đi tới, chống nạnh, chỉ thẳng vào mặt tôi:
“Làm được thì làm! Không làm được thì cút! Ai cho cô cái thói này hả?!”

Nói rồi còn cảm thấy chưa đủ khí thế, cầm luôn tập liệu định ném thẳng vào người tôi.

Tôi theo phản xạ né qua , lại chẳng có chuyện gì xảy ra.

Anh đã đứng chắn trước tôi, đỡ lấy tập liệu rồi hất nó qua một , giấy tờ bay tán loạn.
“Cô ấy tới đây làm , không để anh bắt nạt. Anh tính là cái thá gì? Đụng thử cô ấy xem? Anh tưởng tôi chết rồi chắc?”

Anh cao tầm mét tám, gần mét chín, đứng cao sếp một cái đầu, gần cúi xuống nhìn.
Giọng điệu lẫn sắc mặt anh đều rất bình thản, càng làm nổi bật bộ mặt vặn vẹo khó coi của lão sếp.

Tôi thấy tình hình có chút ngại ngùng, sợ tí nữa có đánh nhau thật, vội vàng làm hoà:
“Ngại quá, bạn tôi tính hơi nóng. Anh à, này tôi làm không nổi, phiền anh người giỏi đi.”

Lão sếp tức tới mức mặt mũi bốc khói, cũng không dám thật sự ra tay với anh .
Người có ai nhìn chẳng ra, động vào là ba giây sau ăn no đòn.

Ông ta nghiến răng, đẩy gọng kính, lùi lại bước chỗ ngồi, giọng cũng dịu xuống đôi chút:
“Muốn làm thì làm cho tử tế, ít ra cũng có cái dáng người chăm chỉ vào.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương