Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709zjps85C
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ngoại truyện: Nếu như Thái tử gia Hong Kong làm khách mời
Nghe nói… Gần đây, Quý Tuỳ Châu – Thái tử gia Hong Kong và anh – Thẩm Duẫn Khê đã cãi một trận long trời lở đất vì chuyện đậu hũ non mặn ngon hay ngọt ngon. Người đàn ông giận bỏ ra , dẫn Quý Tiểu Bảo về chồng.
(⚠️Chanh edit về CP nì nà, chòi chòi hông ngờ nó liên quan luôn, ai hóng CP thì tìm truyện Bạch Nguyệt Quang Lòng Thái Tử Gia Chanh edit đọc nhó hihi, cũng cute lắm á)
Lúc rảnh rỗi, anh tìm người anh em tốt Chu Đình Việt trút bầu tâm sự.
Chu Đình Việt ôm vai Quý Tuỳ Châu, ra vẻ thân thiết, an ủi:
“Anh Quý, phụ nữ đâu phải vật dụng cần thiết, không cần phải ngày nào cũng dính lấy , dâu chút không gian riêng tư mà.”
Quý Tuỳ Châu nhướn mày, rõ ràng là hứng thú, đôi mắt hoa đào xinh đẹp ánh tia sáng.
“Được. Nhớ kỹ câu cậu đấy.”
Một giây sau.
“Trời ạ em ấy lại không thèm ý em , em sống không nổi hu hu hu hu!!” Chu Đình Việt vẻ mặt lo lắng, lắc mạnh vai Quý Tuỳ Châu, “Anh còn ngơ ra đó làm gì, mau nghĩ cách giúp em với!”
Quý Tuỳ Châu thở dài, vỗ nhẹ vai người đàn ông, khuyên nhủ: “Đình Việt à, nãy cậu nói gì thế?”
“Phụ nữ đâu phải vật dụng cần thiết, không cần phải ngày nào cũng dính lấy , em dâu chút không gian riêng tư mà.”
Tôi trốn thư phòng xem kịch vui cười lăn lộn.
Đây không phải là điều quan trọng nhất, quan trọng nhất là—Lúc , điện thoại tôi đang livestream toàn bộ quá trình.
Cư dân mạng phòng livestream bùng nổ.
[Ha ha ha ha ha ha, không phải chứ, anh em Chu Đình Việt là giả ngu chứ thật ra là tên ngốc hả.]
[Cười muốn chết, đúng là chú cún ngốc nghếch không biết dỗ dành mình sau khi chọc giận , đáng yêu muốn nổ tung .]
[Trời ạ, cô ấy lại không thèm ý tôi tôi sống không nổi ha ha ha ha ha ha, vẫn là anh đấy anh vỡ phòng, vô dụng quá, tí sĩ diện được không!!]
[ người không, giúp trẫm ghi lại câu nói bất hủ anh Việt, lần sau anh ấy cãi với dâu… chúng sẽ lôi ra chơi.]
…
Đột nhiên, thư phòng vang giọng nữ chút giận:
“Quý Tuỳ Châu, anh giỏi đấy, anh tự bỏ thì thôi, sao lại lôi cả tôi !?”
“Bây giờ, , ngay , về !!”
Vì Chu Đình Việt còn ở đây nên Quý Tuỳ Châu cứng miệng nói với điện thoại: “Em, em bảo anh về là anh về, vậy anh còn mặt mũi nào ?”
Dứt lời, người bên kia rõ ràng là mất kiên nhẫn.
“3, 2—”
“Ấy, . Anh về, bây giờ về. ơi đếm , thưởng anh .”
Giọng điệu người đàn ông ủy khuất, nhưng khóe miệng lại cong . Chú cún buồn bã biến thành chú cún hưng phấn.
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha đủ , cảm ơn gái ánh trăng sáng, đã chúng thấy một Thái tử gia Hong Kong khác biệt.]
[Cứ cảm thấy tên si tình c.h.ế.t tiệt sẽ nói: Hôm nay em vô cớ tát anh một cái, anh không thấy đau. Ngược lại, anh thấy tay em lạnh quá, đều tại anh không chăm sóc em tốt.]
[Bạn trên lầu nói đúng đấy, chỉ người họ mới nói ra được những lời . .]
[Quả thật. Nói thật lòng, Thẩm Duẫn Khê và Thẩm Duẫn Khanh đúng là số hưởng, xin vía phúc khí tốt em! Hít hà hít hà.]
[Cười mức đầu cắm xuống đất, không phải mọi người, các cậu nghe xem đây là lời người nói ra sao? Nghe cậu nói xong, tam quan tôi sụp đổ !!]
…
Mọi người bàn tán sôi nổi.
Sau đó, Quý Tuỳ Châu cười ôm về . Trước khi , anh không quên hét với Chu Đình Việt: “A, em , xin lỗi nhé.”
“ anh nhớ anh , gọi anh về , anh và trước nhé! !”
Chỉ còn lại Chu Đình Việt mất đứng ngây người giữa gió.
Người đàn ông phát ra tiếng kêu the thé.
Tôi cắn hạt dưa cắt ngang lời anh chồng ngốc đang chìm đắm sự tự nghi ngờ.
“ kêu , nãy không ý anh là vì đang nói chuyện phiếm với cư dân mạng, không phải cố ý đâu.”
Chu Đình Việt bổ nhào vào tôi: “ . Anh biết mà.”
——Hết truyện——