Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi thuận theo lực đ.ấ.m Bùi Lệ nghiêng người sang một bên, tay kia chộp lấy cánh tay hắn, nhấc chân lên thúc mạnh đầu gối vào lưng hắn, khóa c.h.ặ.t t.a.y hắn ra sau lưng, ép hắn gập người xuống.
Chiêu trước kia tôi dùng có thể bẻ gãy tay người đấy, nhưng thân phận hiện tại tôi dù sao là học , không nên ra tay quá ác. Tôi chỉ dùng lực vừa phải, Bùi Lệ đã tái mét mặt mày, mồ hôi túa ra như tắm, từng giọt từng giọt rơi xuống đất.
Hắn thở dốc hồng hộc, nhưng vẫn không quên ưỡn cổ lên trừng trừng tôi, nghiến răng nghiến lợi :
“ mày… mày đứng đó xem kịch hả, mẹ kiếp, Hà Nguyễn, mày c.h.ế.t chắc !”
đứa xung quanh lúc mới hoàn hồn, đứa nào đứa nấy mặt mày tái mét. Một con cầm đầu bước lên một bước, chỉ tay vào mặt tôi:
“Hà Nguyễn, mày mau thả người ra, không hôm nay chuyện lớn đấy.”
Tôi hếch cằm lên khinh khỉnh hắn.
“Bớt nhảm đi, mày lên hết đi.”
con nghiến răng, có vẻ cảm thấy bị tôi làm mất mặt nên tức tối, liếc ra hiệu cho đứa xung quanh lên về phía tôi.
Tôi túm lấy Bùi Lệ tay kéo ra chắn trước mặt, giơ chân đạp mạnh vào m.ô.n.g Bùi Lệ, đạp cả hai đứa cùng ngã văng ra.
Mông Bùi Lệ in rõ dấu giày, hai hắn đỏ ngầu, tôi như thể muốn ăn tươi nuốt sống.
Tôi đứng im tại chỗ, chẳng thèm nhúc nhích, cứ thế thẳng vào hắn đầy vẻ chế giễu.
“Đồ phế thải.”
“Mày…!” Hắn gào lên một thẳng lên, vung nắm đ.ấ.m về phía tôi.
“Đồ không biết điều.” Tôi tóm lấy tay hắn, khóa tay hắn lần nữa, tiện tay đẩy hắn ngã vào một con khác vừa lên, cả hai đứa cùng ngã lăn quay ra đất.
Ngoài ba con ra, bên cạnh còn có hai đứa con gái nữa.
Một đứa đã sợ ngây người, đứng đực ra đó không nhúc nhích, đứa còn liếc Bùi Lệ một cái gào lên vào định cào cấu tôi.
“Hà Nguyễn, mày chán sống hả, mày còn dám đánh trả!”
Tôi nhíu mày.
Ở trường thể thao nữ không ít, nhưng tôi chưa bao giờ dùng trò cào mặt giật tóc , đó là quy tắc bất thành văn.
Tôi dứt khoát chộp lấy cổ tay con bé, dùng sức vặn mạnh một cái—
“Á!!! ——”
Con bé hét lên một thảm thiết, mặt mày trắng bệch, run rẩy vặn vẹo người đau đớn.
Tôi bị hét nó làm cho nhức đầu, bực mình đạp cho nó một phát, cho nó về góc tường đứng chung đứa kia . Tiện tay đ.ấ.m thêm một phát vào mặt con định đánh lén sau lưng, cho nó nằm xuống đất.
Chưa đầy một phút, năm đứa có mặt đã nằm la liệt bốn đứa.
Tôi thờ ơ liếc đứa con gái còn , con bé bị ánh tôi dọa cho hồn bay phách lạc, hét lên một bỏ cả túi xách chạy thục mạng.
Chạy nhanh đấy chứ.
Ý thức dần dần thích ứng, lúc tôi mới hoàn toàn tiếp nhận ký ức, biết được Bùi Lệ và đồng đã gây ra những chuyện gì cho Hà Nguyễn.
Mẹ chen chân vào phá hoại gia đình người khác, cặp mẹ con phá tan nhà người vẫn chưa đủ, còn muốn dồn người vào chỗ chết, ngấm ngầm giở trò Hà Nguyễn, đúng là ác độc tận xương tủy.
Còn trước mặt Bùi Lệ miệng lật trắng đen, giả bộ đáng thương mẹ con và bố Hà Nguyễn là “tình yêu đích thực”, chỉ là Hà Nguyễn không chấp nhận được, tìm cách bắt nạt , còn dẫn người bắt nạt nữa.
Vết đỏ trên mặt rõ ràng là tự cào cấu ra, vậy mà dám mặt dày là Hà Nguyễn tát.
Mọi người đều bị vẻ ngoài yếu đuối đáng thương lừa gạt, thật sự tin rằng Hà Nguyễn ngày ngày bắt nạt em gái mình là quá đáng, đều quay sang thương hại , lên án Hà Nguyễn.
phút chốc, Hà Nguyễn trở thành cái gai mọi người.
Bùi Lệ vì muốn ra mặt “dằn mặt” cho , nên hết lần lần khác gây sự Hà Nguyễn.
Những tình tiết mà bịa đặt vu khống, hắn đều “tái hiện” một cách chân thực trên người Hà Nguyễn.
Nào là nhốt nhà vệ dội nước, lôi ra hành lang tát tai đã là nhẹ, chúng thậm chí còn thích thú dí tàn t.h.u.ố.c lá vào người Hà Nguyễn, ép bé uống nước bồn cầu, quỳ xuống đất giả chó sủa, còn xé quần áo bé ra quay phim chụp ảnh.
Lưng và vai Hà Nguyễn vốn trắng mịn nay đã đầy những vết sẹo bỏng rát, chúng uy h.i.ế.p bé, dám hé răng người khác sẽ tung hết ảnh chụp và video lên mạng, thế nên bé chỉ biết nuốt ngược nước vào , không dám ai nửa lời.
Lúc tôi mở ra, chúng muốn giở trò cũ, đứa bên cạnh đã lăm lăm giơ điện thoại lên quay phim .
Hà Nguyễn đáng thương thật, hôm nay vốn định trường làm thủ tục thôi học, bé từ khi ra đã mắc bệnh tim bẩm , sức khỏe vốn đã kém, chịu đựng tận bây giờ đã là quá sức, bé biết nếu không trốn thoát đời mình coi như xong.
Tiếc là, cuối cùng vẫn chậm một bước.
Tôi ngơ ngác lướt qua đứa trước mặt, mặt mày sa sầm .
Một lũ súc .