Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9znbJAP146

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 6

tỏ vẻ đau khổ tột cùng, giọng run rẩy: “Ông Hà, ý ông là tôi cố tình vu oan ?”

Ả diễn sâu nhập vai, ngã vật xuống sofa, khóc lóc thảm thiết:

“Tôi theo ông bao lâu nay, hóa ra trong ông tôi chỉ là loại người , tôi có được gì chứ!”

Đúng lúc Hà Đại Minh mềm lòng định an ủi ả thì tôi nhướn mày, nhẹ nhàng lên tiếng:

“Chắc là được tiền chứ , à , tháng trước dì mới mua cậu em căn biệt thự, không ạ? Hay là dì muốn đuổi ra khỏi nhà, để một mình dì độc chiếm tài sản của ?”

là do Hà Nguyễn vô tình nghe được, nhưng đã dùng ảnh nóng để uy h.i.ế.p cô, nên cô không nói với Hà Đại Minh.

Thôi thì để tôi người tốt vậy.

Quả nhiên, Hà Đại Minh vừa nghe xong thì sắc lập tức trầm xuống.

Ông ta nhìn , ánh chỉ còn dò xét, vẻ thương xót vừa nãy tan biến không còn dấu vết.

“Cô mua biệt thự em ? tôi không ?”

Tôi tranh thủ đổ thêm dầu vào lửa: “ được, chỉ nghe loáng thoáng thôi, biệt thự Vạn Cảnh Viên, rộng hơn 500 mét vuông cơ đấy.”

tôi biến sắc.

“Trước cô nói muốn đầu tư, đây là đầu tư của cô đấy hả?!”

cuống cuồng, ánh lấm lét không nhìn thẳng vào tôi: “Thằng Đông nhà tôi sắp cưới vợ , em chị gái không giúp nó thì còn ai giúp nữa, Đại Minh, vốn dĩ em định bụng sẽ nói với anh ngay thôi !”

Ả liếc xéo tôi một đầy hằn học.

Tôi cười tươi đáp trả.

“Được, cô giỏi lắm.” Hà Đại Minh nheo , chỉ tay vào .

“Ngày mai tôi sẽ khóa thẻ của cô , đã thích bênh em như thế thì cứ để nó nuôi cô luôn .”

Thấy Hà Đại Minh thực nổi giận, sợ xanh , ả chẳng còn tâm trí đâu mách lẻo tôi nữa, vội vàng quay sang dỗ dành Hà Đại Minh, nước lưng tròng ra sức giải thích.

“Đại Minh, em thật không có ý giấu anh, chỉ là em không mở lời với anh thế nào thôi, thằng em em lớn ngần vẫn chưa kiếm được mảnh tình vắt vai, em chị gái nhìn xót…”

Hà Đại Minh bực bội gạt tay ả ra, giận dữ quát:

“Đừng nói nữa! Ngày mai tôi sẽ về kiểm tra sổ sách, tôi xem cô đã nướng tiền vào đâu hết !”

trừng nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống, tôi cười khẩy tặng ả một ngón giữa.

Tôi cứ tưởng hai mẹ nhà có bản lĩnh lắm, hóa ra chỉ là một lũ vô dụng.

Một mạng đổi một mạng, tôi sẽ bắt chúng trả giá Hà Nguyễn!

06

Sau lần đó, Lệ hận tôi đến tận xương tủy.

Chỉ là sợ ăn đòn nên hai đứa không trực tiếp tìm tôi gây , chỉ lén lút giở trò sau lưng.

không bắt nạt được tôi nữa, bèn tung tin đồn nhảm khắp nơi, nói tôi ngược đãi ả, nói tôi lăng loàn lẳng lơ cặp bồ với đại gia, còn bịa thấy tôi với mấy thằng đầu gấu vào khách sạn, tóm gì bẩn thỉu nhất ả thêu dệt ra được.

Lệ hùa theo, thuê người tung tin, chưa đầy nửa tháng, tin đồn về tôi đã lan tràn khắp trường, nghe thôi đã thấy ghê tởm.

Thế là tôi bị cô lập thật , bạn bè trong lớp nhìn tôi như nhìn đồ vật gì đó bẩn thỉu lắm, tôi đến đâu người ta tránh xa, còn chửi rủa sau lưng.

“Ghê tởm thật, loại người đúng là ô uế trường học, đáng lẽ đuổi cổ mới .”

“Nghe nói tối qua nó vừa với ba thằng vào nhà nghỉ đấy, tránh xa ra, chắc chắn là có bệnh !”

Tôi đọc được vô số bài đăng bêu rếu mình trên diễn đàn trường, đến lớp học thì có đứa còn nhổ cả nước bọt lên bàn tôi.

Tôi nhìn thẳng vào tên vừa cười đểu vừa nhổ nước bọt, không chút cảm xúc giơ tay: “Thưa thầy, có bạn vừa nhổ nước bọt lên bàn em ạ.”

Ai ngờ thầy giáo nhăn , liếc nhìn tôi với vẻ ghét bỏ.

đứng bên cạnh chen vào:

“Hà Nguyễn, không có lửa có khói, người ta không gây với người khác nhằm vào cậu, cậu nên xem bản thân mình !”

“Đúng đấy,” thầy giáo gật gù, lớn tiếng nói, “Không muốn học thì cút ra ngoài, đúng là một sâu rầu nồi canh!”

Tôi đứng dậy, nhìn lướt một vòng cả lớp, bình thản bước ra khỏi cửa.

Lệ đắc ý dương dương nhìn theo, nhướn mày khiêu khích.

Tôi chẳng thèm để ý đến hắn.

là loại ác độc từ trong trứng, còn Lệ thì vừa ngu vừa hèn.

Không phân biệt đúng sai, ra đê tiện, bỉ ổi nhất với một đứa gái.

Nhà Lệ có điều kiện, thêm mã đẹp , từ bé đến lớn sống trong nhung lụa, tự cao tự đại quen .

Như lần trước bị tôi đánh một trận, hắn ta cấm tiệt mọi người không được mách phụ huynh, chỉ sợ mất .

Chịu thiệt thòi lớn như vậy hắn ta chắc chắn không cam tâm, nhất định sẽ tìm cách trả thù.

vậy.

Tôi đang chờ chính là khoảnh khắc đó.

Tùy chỉnh
Danh sách chương