Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

19

Tạ Nguyên về nước cũng rất bận.

tôi còn đang ngủ, anh đã hôn lên trán tôi một cái, dặn dò nơi đến.

Tôi ừ một tiếng, ra tỉnh dậy quên hơn một nửa.

Ký ức còn sót lại chỉ là: “Anh hẹn người đi… cơm… thị sát… buổi chiều… về… điện thoại…”

Ngay ghép lại cũng rất .

tôi thức dậy không có việc làm, liền chủ động đảm nhiệm vụ đi siêu thị mua đồ.

Tạ Nguyên về nước, người chạy việc bên ngoài với anh biến thành Tân Vinh.

Còn tài xế ban đầu Tân Vinh… để lại cho tôi.

Cũng coi nhặt món hời rồi.

Tôi đẩy xe đẩy đi lung tung ở khu rau củ, rất đột nhiên nghe thấy giọng nói quen thuộc.

“Nghe nói chưa? Tần Mặc và Nhiễm tay rồi.”

“Cái tay? Hai người họ từng quen nhau à?”

“Đương nhiên! Mọi người không đều nói Nhiễm là bạn gái Tần Mặc sao?”

“Đều là lời đồn thôi, người ta Tần Mặc có thừa đâu. Tôi thấy trong đầu anh ta toàn là Đinh Thu . Lần họp lớp , tôi nhìn chằm chằm anh ta một buổi tối, ôi giời cặp mắt kia là dính lên người Đinh Thu rồi, đúng là xé cũng không xé ra . Nhiễm một buổi tối nhìn anh ta năm sáu lần, anh ta có thèm để đâu. Haizzz… một đôi trai tài gái sắc vậy, lúc tốt nghiệp tại sao lại tay?”

“Thì , nếu không lúc tay, bây giờ Đinh Thu lời to.”

“Đúng vậy, ngờ Tần Mặc ít nói ngày xưa bây giờ lại thành người có thành tựu nhất trong đám chúng ta. Lần anh ta quyên cho trường một trăm triệu còn nhớ không? Ra tay hào phóng.”

“Chỉ có thể nói, vẫn là câu nói , Đinh Thu không có cái phúc .”

Tôi cúi đầu, giả vờ đang chọn cà rốt, nghe hai người vừa buôn chuyện vừa chậm rãi rời đi.

Tôi không muốn tiếp xúc quá nhiều với bạn cũ nữa, hứng thú đi dạo phố cũng tan biến, nhanh chóng mua đủ đồ chuẩn bị rút lui.

lại gặp lại hai bạn kia ở quầy thanh toán.

Họ nhiệt tình chào hỏi tôi, thấy tôi một mình đi ra, lại rất nhiệt tình mời tôi và họ đi cơm.

Tôi chối khéo: “Không đâu, tôi trong nhà còn có người đợi.”

Hai người vẻ hóng hớt: “ vậy?”

Đương nhiên là bố mẹ già tôi rồi.

vốn dĩ chỉ là tùy tiện nói bừa, tôi nhất thời không nghĩ ra nói , liền bị hai người nắm tay lôi đến một nhà hàng gần .

Tôi đành gọi điện cho tài xế bảo anh ta về , hai bạn cơm, cơm xong lại họ đi đánh golf.

Tôi căn bản không hiểu tại sao hai cô gái trẻ lại muốn đi đánh golf.

Tôi đến cửa sân golf mở về hướng nào còn không .

20

Bước vào môi trường xa lạ, tôi hơi có chút ngại ngùng, đi theo hai bạn , nhìn họ thuần thục rút thẻ hội viên ra, quen thuộc dẫn tôi đi vào trong.

Sân golf có không ít người.

Tôi liếc mắt một cái liền nhìn thấy Tạ Nguyên.

nhìn thấy Tần Mặc.

Cuối xác Tạ Nguyên và Tần Mặc nói chuyện rất vui vẻ.

Cảnh này là…

rất đánh giá.

Ngoài Tạ Nguyên và Tần Mặc, bên cạnh họ còn có Tân Vinh, và một vài người khác tôi không quen.

nhìn cách mặc, chắc đều là những người làm ở địa phương.

Nhóm người này đứng ở nơi dễ thấy, Tạ Nguyên và Tần Mặc lại là những thanh niên tài tuấn, vẻ ngoài không thua minh tinh.

Tự nhiên có tò mò và đánh giá bốn phương tám hướng.

Hai bạn dẫn tôi đến cũng nhìn thấy họ.

Họ Tần Mặc, dường cũng mấy ông chủ ở địa phương kia, đều không Tạ Nguyên.

Tuy không ra anh, lại ra nhãn hiệu quần áo anh, ra Tân bí thư đi theo anh, ra chiếc Patek Philippe trên cổ tay anh.

Chúng tôi vốn không muốn chào hỏi Tạ Nguyên và họ, cứ coi hai nhóm người không quen nhau đến chơi là rồi.

ngờ Tạ Nguyên cũng lúc này ngẩng đầu, nhìn thấy chúng tôi không xa.

Nhìn tôi hai cái, chợt cười.

Ôn hòa nói với tôi: “Qua đây.”

Hai người bạn đến với tôi đầy vẻ nghi hoặc, có lẽ đang đoán anh nói chuyện với .

Tôi nhấc chân lên, chậm rãi đi qua.

Anh xoa tôi: “Lạnh vậy, không mặc thêm áo à?”

Nói rồi, cầm chiếc áo khoác bên cạnh khoác lên cho tôi.

nắm lấy tay tôi cười nói với những người đi : “Giới thiệu một chút, đây là vợ tôi, Đinh Thu .”

Tần Mặc lập tức trở nên rất coi.

Những người làm phần lớn đều ngọt miệng, ước chừng ngay tôi trông thế nào cũng chưa nhìn rõ, đã bắt đầu khen.

Câu trái câu đều nói có khí chất, câu câu trái nói rất xứng đôi với Tạ Nguyên.

Càng nói thêm một câu, Tần Mặc lại càng coi thêm một phần.

không quản sống c.h.ế.t tôi.

Tuy tôi không quan tâm Tần Mặc nghĩ , trong loại khung cảnh đại hội bạn trai cũ bạn trai hiện tại này, tôi rất để không ngượng ngùng.

Tôi đội một khuôn nóng đến bốc khói, đang định nói vài câu, liền nghe thấy Tần Mặc lạnh lùng hỏi: “Tạ Nguyên chính là chồng em?”

Tạ Nguyên ngẩn ra, nhìn Tần Mặc lại nhìn tôi.

Tôi thừa , lại nhìn Tạ Nguyên nói: “Anh ấy chính là người đây em nói với anh… người .”

Tạ Nguyên “ừm?” một tiếng, anh nhíu mày liếc nhìn Tần Mặc, ngưỡng mộ và đồng tình đối với anh lập tức tan biến, chỉ còn lại bất mãn.

Anh buông tay tôi ra, hỏi kiến: “Ra ngoài nói chuyện một lát nhé?”

Tần Mặc không chối, hai người nhau đi xa.

Những người còn lại vây quanh tôi.

Hai người bạn kia càng là vẻ “hóng hớt, cầu sẻ”.

“Cậu có phúc đấy! Đi một Tần Mặc lại đến một anh đẹp trai, kiếp cậu cứu vũ trụ à?”

“Lỗ vốn chúng tôi còn thấy cậu và Tần Mặc tay đáng tiếc, hóa ra cậu gặp người tốt hơn rồi!”

“Vậy thì người này rốt cuộc là vậy? Là con lai sao? Cũng quá đẹp trai đi!”

“Không nhìn nhầm thì, anh ta dường là mắt xanh, là tóc đen, da trắng đến phát sáng! Tuyệt phẩm không sai !”

Hai người bạn một câu một lời, thề tôi tìm hiểu tổ tông ba đời Tạ Nguyên.

Tùy chỉnh
Danh sách chương