Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Tuyền Du, con làm sao vậy… chú, ông nội, mọi người, mọi người không phải đã c.h.ế.t sao…” Bà run rẩy chỉ vào người phụ nữ, có nhiều “người” đứng sau lưng người phụ nữ váy trắng đó, bọn họ chậm rãi đi ra khỏi bóng tối, ai cũng giống ai, môi đều mang theo nụ cười quái lạ, chậm rãi dồn về chúng tôi.
“Chạy mau!” Bà nhận ra rằng khuôn quen thuộc trước bà không ai khác chính là người đã c.h.ế.t trong thôn của bà!
“Vào , mau vào !” Trương Quý dẫn chạy vào .
Tôi vác theo bụng to tướng chạy sau cùng.
Đám “người” với nụ cười quái đản đột nhiên lao về tôi, túm lấy tóc tôi và giật mạnh về sau, cơn đau đớn khiến tôi tối sầm lại, xém chút nữa đã bị kéo ngồi sụp xuống .
Ngay lập tức, tôi nhiều bàn tay khác đưa về tôi, tôi có linh cảm rằng, một khi tôi rơi vào tay họ, tôi sẽ bị họ xé xác ra thành từng mảnh.
Vào thời khắc sống , bà cầm theo một ghế gỗ dài kiểu cũ xô tới, đập đám “người” kia.
Trương Quý nắm bắt cơ hội, kéo tôi vào trong khóa cửa lại.
Đám “người” điên cuồng đập cửa, vài bóng người xuất hiện bên ngoài cửa sổ với miệng há rộng, nhưng không tiến vào trong.
Chúng tôi rút lui vào phòng trong và kéo hết rèm lại, ngỡ rằng bản thân đã an toàn .
Không ai ý chiếc bóng của Trương Quý có ba chân.
25.
Đứa bé khóc lóc ỉ ôi, không chịu Trương Quý bế nữa, cũng không muốn gần Tiểu Á, nên tôi đành ôm nó về lại bên mình.
Bà ngồi đốt tiền giấy trong chính điện, lau nước , tự mình lẩm nhẩm: “Tuyền Du, bác cũng chẳng biết con sống hay không, thôi bác xem con c.h.ế.t đi! Haiz, sớm bác đã bọn con , đừng làm chuyện thất đức hại người đó nữa! Bây giờ chúng ta âm dương cách biệt, bác đốt chút tiền cho bọn con, bọn con lo lót cho quỷ sai bên dưới đó nhanh chóng đường,…”
Tôi cầm nến, kiểm tra sơ qua các phòng khác, trong Chương Lực không có ai, cũng không có nguy hiểm gì.
Trở lại phòng chính, tôi thả người xuống ghế bành, đứa bé ngồi đùi mình.
Bụng tôi bây giờ đã to, gần bằng bụng của một thai phụ sắp sinh, chuyển động trong bụng tôi ngày càng rõ ràng hơn, thực sự giống có một thai nhi đang lăn lộn và chơi đùa trong bụng tôi vậy.
Khi tôi chạm vào bụng mình và cảm “chuyển động của thai nhi”, tôi không sợ hãi nữa, thay vào đó, tôi cảm nhận được một sự ấm áp lạ thường.
Có thể tôi thực sự đã mang thai và thứ trong bụng tôi có thể là đứa con của tôi và .
Ý nghĩ kỳ lạ này khiến tôi bất giác rùng mình.
26.
“Căn phòng này lạnh quá.” Trương Quý ngồi xuống sau lưng tôi, vươn cổ, không không đuôi thốt ra một câu vậy.
“Tôi không lạnh, nếu cậu mệt có thể vào phòng ngủ nghỉ ngơi.” Tôi hơi nghiêng người qua, thản nhiên né tránh, “Bên trong có giường và chăn.”
Trương Quý không nhúc nhích, : “ xem giữa chúng ta, liệu có ai là quỷ không?”
Trong lúc tán gẫu, ở khóe , tôi thoáng một bóng đen phản chiếu cửa sổ, tóc tôi dựng đứng hết , lập tức quay người lại.
Tự mình dọa mình, là Tiểu Á mang nước tới.
Trương Quý tự nhiên đón lấy ly nước, tôi vội vàng ngăn cản: “Đừng uống đồ trong thôn!”
“Có chuyện gì vậy? Đồ ăn trong thôn có vấn đề gì sao?” Tiểu Á , “Chiều nay chúng tôi ăn cơm ở chú hai của bạn trai tôi, không vấn đề gì cả.”
Tim tôi hẫng mất một nhịp, tôi không dám thuật lại gì tôi và Chương Y đã với tôi, chỉ có thể cầu nguyện là họ vẫn ổn.
27.
Chúng tôi kiệt sức sau một ngày quay cuồng, quyết định vào phòng và nghỉ ngơi một chút.
“Phụ nữ chúng tôi một phòng, Trương Quý một phòng.” Tôi nhổm người dậy khỏi ghế bành.
“Không được! Sao lại loại trừ tôi ra, tôi một mình một phòng? Tại sao lại phân biệt giới tính?”
Không hiểu vì cớ gì mà Trương Quý lại kích động, bắt rủa, “Mày là đồ nữ quyền độc hại!”
“Con lợn kia! Đừng nghĩ là mày ăn mặc vậy tao không dám đánh mày! Mày muốn ra lệnh cho tao à? Mày nghĩ bản thân là giống ôn gì!?”
“Loại gái điếm vô liêm sỉ, mày không có ở đây, chỉ trong một ngày đã to bụng , mày ở sau lưng cắm cho mày sừng to tướng, mày…” Trương Quý càng bới lời lẽ càng thô tục, ghê tởm, càng kích động.
Tôi không tiếng bất lời gì, lặng lẽ đẩy đứa nhỏ ra sau, bà cũng hiểu ý tôi, nắm chặt của đứa bé, chuẩn bị chạy đi bất lúc nào.
Tiểu Á đứng gần cậu ta nhất cũng bị dọa sợ, lùi về sau mấy bước. Trong khi ta lùi lại vô tình vướng chân vấp ngã, ta nhìn chằm chằm , sợ hãi hét .
“Mày làm đéo gì thế? Mày cũng coi thường tao à? Tao biết mày cũng chỉ thích tiền thôi! Đồ gái đi*m, đ* m* mày!” Trương Quý quay người lại, điên cuồng rủa Tiểu Á.
Tôi nhìn xuống theo ánh của Tiểu Á, bóng của Trương Quý có ba chân, dưới ánh nhìn của chúng tôi, bóng của chân thứ ba của Trương Quý thụt vào lại.
Trương Quý đang la hét bới đột nhiên lộn người về sau, tiếp bằng bốn chi, bụng phình to trong nháy , tốc độ phình to nhanh hơn tôi hàng chục lần.
Trong vòng mười mấy giây, bụng của Trương Quý đã phình to ít nhất gấp đôi bụng của tôi. Một thịt nhọn hoắt, đẫm m.á.u nhô ra bụng anh ta, vung vẩy xúc tu, đứng bụng Trương Quý, tiếp tục trở nên to tướng.
Trương Quý trông giống một con quái vật nhọn có bốn chân mọc ra thân dưới, miệng vẫn không ngừng rủa Tiểu Á.
Biến cố xảy ra nhanh, trong vòng chưa đầy nửa phút, Tiểu Á đã sợ mức c.h.ế.t lặng tại chỗ, không phản ứng gì, tôi khẽ gọi ta, ta cũng chẳng chút phản ứng.
Trương Quý biến dị ngăn cách giữa tôi và Tiểu Á, tôi không kịp suy nghĩ, ba hai bước nhanh chóng chạy tới, quỳ , nắm c.h.ặ.t c.h.â.n Tiểu Á, dùng sức kéo ta về sau.