Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3
Nhưng cảnh quay tôi thấy khiến máu trong tôi lập tức đông cứng lại.
Trong đoạn video, Trương Kỳ Kỳ dẫn theo mấy trẻ vây quanh con tôi.
Cô ta vươn tay đẩy , loạng choạng ngã ngồi xuống đất.
Chưa kịp phản ứng, Trương Kỳ Kỳ đã giật phăng mái tóc con , lộ cái đầu loang lổ những vết trọc.
“Trời ơi! Mọi mau cái đầu nó kìa!”
Một khác vội lấy tay che miệng, nhăn nhó như gặp quái vật.
“Đồ xấu xí!”
“Con cóc ghẻ!”
Mấy trẻ thay phiên nhau hét lên đầy phấn khích.
lập tức đỏ bừng, nước rưng rưng trong .
Nó lao về phía Trương Kỳ Kỳ định giật lại tóc , nhưng cô ta né rất nhanh.
Mấy lại cầm tóc chuyền tay nhau ném tới ném lui, biết vừa vừa đuổi theo trong tuyệt vọng.
“Trả lại cho tớ… trả lại đi…”
Con nức nở van xin, nhưng chẳng ai buồn đoái hoài.
Trương Kỳ Kỳ ném tóc xuống đất, giẫm chân lên.
quỳ xuống nhặt lại, thì bị cô ta nhân cơ hội nghiến lên tay con .
Con tôi đau đớn gào , run lẩy bẩy.
Trương Kỳ Kỳ thì đứng đó cười lớn sung sướng.
Cô nghe tiếng chạy tới, nhưng lại bước thẳng trước con tôi, tay vào trán nó mắng:
“Lại , đồ gây rối!”
Nói rồi cô ta túm lấy tay và đùi non con , véo .
đau trắng bệch , nhưng vẫn cắn răng không dám phát tiếng.
Đợi cô đi rồi, Trương Kỳ Kỳ ngạo mạn đe dọa:
“ dám mách mẹ, tao sẽ bảo Trần ly hôn với mẹ . đó, xem ai muốn nuôi con ghẻ như !”
Tôi xông vào trường mẫu đúng Trương Kỳ Kỳ lại đang đẩy con tôi ngã xuống.
thấy tôi, nụ cười đắc ý trên cô ta lập tức đông cứng.
Cô hớt hải chạy tới chắn đường, nhưng bị tôi đẩy sang một bên.
Tôi ngồi xổm xuống ôm lấy con đang run rẩy, ngẩng đầu trừng Trương Kỳ Kỳ.
Tôi hận mức muốn xé xác lũ ác quỷ này từng mảnh.
Nhưng cuối cùng, tôi vẫn chọn cách báo cảnh sát.
ấy, Trương Kỳ Kỳ đang đứng vững thì bỗng dưng ngã phịch xuống đất, vừa vừa gào:
“Dì ơi con sai rồi! Con không nên giành Trần dì! Con xin dì đừng đánh con …”
Tôi nhíu Trương Kỳ Kỳ, không hiểu cô ta định giở trò gì.
Bất ngờ, phía sau vang lên một tiếng quát giận dữ:
“Lâm Di Uyển! Đồ đàn bà điên!”
Tôi chưa kịp phản ứng thì Trần Đông đã tung một cú đá thẳng vào lưng tôi.
Tôi theo phản xạ ôm chặt lấy con , ngã nhào xuống đất.
Trán tôi đập vào mép bàn, hoa lên, thế giới đảo lộn.
Tai ù đi, một sau vẫn không thể gượng dậy nổi.
loạng choạng lao bên tôi, đôi tay nhỏ xíu run rẩy cố kéo tôi dậy nhưng không đủ sức, vội bật nức nở:
“Hu hu hu… xấu! Con ghét !”
Trần Đông sững , theo phản xạ bước lên một bước.
Nhưng khi ánh lướt qua Trương Kỳ Kỳ vẫn đang sụt sịt , vẻ anh ta lập tức trở nên u ám:
“Lâm Di Uyển, cô đúng độc ác cùng cực! Kỳ Kỳ một trẻ bệnh tật, vậy cô cũng nỡ tay!”
Trương Kỳ Kỳ trốn sau lưng Trần Đông , lén tôi bằng ánh lạnh lẽo đắc ý.
Biểu cảm ấy thoáng qua rất nhanh cô ta lại khôi phục dáng vẻ yếu đuối đáng thương.
Tôi cố nhịn đau gượng dậy, giọng khàn đặc:
“Trần Đông , đây lần thứ mấy anh tay với tôi không thèm hỏi lý do? Tôi sẽ không nhẫn nhịn nữa đâu!”
Trần Đông gào lên: