Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Dì ơi, dì nói năng cẩn thận. Tôi chưa kết hôn đâu ạ.”
“Chưa sao, sớm muộn cũng cưới mà? Con trai tôi nói rồi, nó thích cô, sau này sẽ cưới cô.”
Tôi lườm bà ta một cái.
7
Thật sự không thể nói lý với bà ta.
Cố đúng là không ai bình thường.
Tôi quay rời .
Mẹ Cố lập tức bật dậy nhanh nhẹn:
“Cô cái mà , tôi chưa cho cô !”
Bà ta lao tới, liền đẩy ngã xuống đất.
Mẹ Cố lập tức lên cơn, khóc trời long đất lở:
“Cô dám nhân lúc con trai tôi không có mà bắt nạt tôi thế này! Đợi nó , tôi bảo nó dạy dỗ cô cho hồn!”
“Anh ta à? Giờ chẳng phải đang ở đồn công an nhận điều tra sao?”
Tôi lạnh, quay đầu nhìn bà ta.
Nhắc chuyện này, sắc Mẹ Cố lập tức tối sầm.
Bà ta trợn mắt, nước mắt nước mũi tèm lem, thẳng tôi:
“Con đàn bà độc ác, không mau thả cô !”
“Vợ phải có lúc cãi vã, rồi làm hòa. Tôi sống chừng này tuổi, chưa từng ai đưa mình tù cả!”
Tôi khoanh tay, khẩy.
tôi , bà ta tưởng nắm được điểm yếu của tôi.
bà ta đứng dậy, mắt liếc ngang liếc dọc đánh giá tôi từ đầu chân.
“Nghe Cố nói, cô cũng có điều kiện ghê lắm, sau này kết hôn rồi tiền nong của hai đứa phải để tôi giữ.”
“Cả tiền hưu trí của mẹ vợ cũng phải chuyển sang tài khoản của tôi luôn.”
“Cô cũng đừng tiêu xài hoang phí quá, đừng có phung phí con giàu, nếu không đừng hòng bước chân cửa Cố!”
Những lời này vừa thốt , không tôi, mà mấy cũng lộ rõ vẻ thể vừa ăn phải thứ kinh tởm.
Tôi không nghe nổi nữa, vung tay.
Các vốn hết chịu nổi, lập tức kéo Mẹ Cố ngoài.
Bà ta vẫn không ngừng gào thét:
“Hứa Doanh Tâm, cô đúng là thất đức, dám đối xử với mẹ thế này…”
Một nhạo bà ta:
“Cô Hứa chúng tôi là con gái duy của Tổng giám đốc Hứa, bà xứng làm mẹ của cô ấy à?”
“Tổng giám đốc Hứa? Hứa nào?”
Mẹ Cố có vẻ bối rối.
lên màn hình LED khổng lồ trên tòa cao ốc đối diện:
“ không? Một mười nữ doanh nhân xuất sắc cả nước — Hứa Văn Phượng.”
Mẹ Cố nhìn theo hướng tay .
Trên màn hình, gương mẹ tôi hiện lên rõ ràng, đúng là hình ảnh quen thuộc các bản tin tài chính.
Miệng bà ta há hốc, đờ đẫn không tin nổi.
“Hứa… Hứa Văn Phượng?!”
bà ta tái nhợt nháy mắt.
Cuối cùng bà ta cũng hiểu, tôi nào phải kiểu “gia cảnh khá hơn một chút” Cố nói.
Rõ ràng là một trời một vực với Cố.
Mẹ Cố nói đó, nhưng không chút nể nang kéo .
Trở về phòng bệnh.
Mẹ tôi tôi bước liền đặt tập tài liệu xuống.
“Bên ngoài có chuyện vậy?”
Tôi kể chuyện Mẹ Cố tìm mình.
Mẹ khẩy:
“Trên làm sao dưới làm vậy. Tính cách hèn hạ của Cố , đúng là được truyền từ máu.”
Nói rồi, mẹ nắm lấy tay tôi.
“Đừng để mấy đó ảnh hưởng tâm trạng con. Con phải nghỉ ngơi cho tốt, tháng sau phải tòa.”
“Nếu con không muốn gặp bọn , mẹ có thể—”
Tôi ngắt lời mẹ.
“Không, con muốn gặp.”
…
mấy ngày chuẩn xét xử,
Gia đình của những kia tìm đủ mọi cách để tiếp cận tôi.
Nhưng sau vụ Mẹ Cố, mẹ tăng cường an ninh cho tôi.
Một con ruồi cũng không lọt được.
Chu Lê là vi phạm nghiêm trọng , tạm giam.
Cô ta nhiều lần xin gặp tôi.
Tôi dĩ không đáp ứng.
Cha mẹ Chu Lê cực kỳ ngang ngược, nhờ bạn bè chung của tôi và Cố nhắn :
Nói có quen biết với thẩm phán,
Nếu tôi cứ khăng khăng truy tố cùng, e là không có kết quả tốt đẹp.
nói, dù tôi có thật sự xảy chuyện , cũng có tiền để bồi thường.
Tôi mỉm đáp :
“Vậy phiền chuyển lời giùm — tôi theo vụ này cùng.”
8
Hôm mở phiên tòa, trời âm u nặng nề.
Tôi ngồi ở hàng ghế nguyên đơn.
Luật sư của Hứa ngồi cạnh, khẽ giọng cùng tôi rà soát tài liệu.
Phía cáo, một nhóm được cảnh sát tư pháp dẫn .