Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
7
“Anh giữa hai chúng ta chênh lệch quá nhiều, nhưng anh không chê em nghèo, cũng không ngại sau khi cưới sẽ đưa tiền giúp đỡ em. Em gả cho anh, cũng đỡ vất vả đời, chẳng tốt sao? Chẳng lẽ em muốn đã lớn tuổi rồi còn nai lưng đồng, chịu khổ đời?”
Thần nhíu mày tôi:
“Em nói với em làm nông sao? em ở ngoài ta đang đồn đãi ông ấy sao không?”
Tôi bất lực:
“Tôi chưa bao giờ nói thế. Là tự tưởng tượng tôi nghèo khó, cha làm nông, sống cực khổ mỗi ngày.”
Đám bạn thân tôi cười phá lên, còn vỗ vai Tần Hạo đầy thương hại:
“ tôi giới thiệu lại nhé. Đây là Tô Phu, đại tiểu thư Tập đoàn Tô thị ở Hải Thành, cũng là thừa kế hợp pháp.
Còn chồng cô ấy – Thần, tổng tài Tập đoàn thị. Hiểu đơn giản là, cần một trong hai động tay, cái tên Tần thị các ngày hôm sau sẽ biến mất khỏi Hải Thành.”
Tần Hạo trừng mắt tôi, lắp bắp:
“Tiểu thư… Tô thị? Tô Phu?”
Rồi đột nhiên ta tôi bằng ánh mắt bi thương:
“Nếu em vốn là Tô, sao em không nói sớm? Em lại làm kẻ nghèo lừa dối anh? Nếu em chịu nói thật, tất mọi chuyện đã chẳng thành vấn đề, anh cũng sẽ không phản đối, ngược lại còn rất em.”
Tôi cười lạnh:
“ không tôi. ‘ Tô thị’, gia, Vương gia. cần hai chữ danh môn.”
Tần Hạo gào lên, gần sụp đổ:
“Thì đã sao? tiểu thư danh giá, mà em vốn dĩ là! Sao nghèo khổ làm gì?”
Tôi thẳng vào :
“Tần Hạo, trước đây không miệng anh nói, anh yêu tôi, không quan tâm thân phận hay địa vị sao? Thế nào, nói rồi mà lại thay đổi nhanh thế à?
Anh vốn tôi là con gái thường dân nên chẳng coi tôi gì. Đến chuyện cô thanh mai anh say xe, cũng quan trọng hơn đám cưới này. Anh thà chạy đi đón cô ta, mặc tôi tự đạp xe công cộng đến.”
Tần Hạo vội vàng giải :
“Anh thật sự không cố ý. Khi ấy là Y Y đề nghị, anh không nhiều… Anh không hề xem nhẹ hôn lễ này.”
định đưa tay kéo tôi lại, nhưng Thần đã chắn trước:
“Anh tôi chết rồi chắc? Vợ tôi, anh dám động một ngón tay thử xem.”
Y Y cũng lao tới níu tay :
“Tần Hạo, anh đừng nghe cô ta nói bậy. đâu cô ta quen mấy công tử ở mấy chỗ làm thêm không đàng hoàng, rồi gọi tới vờ chống lưng.
Cô ta tự xưng Tô thị, nhưng tổng tài Tô thị chưa bao giờ công khai thừa nhận con gái. Cô ta lợi dụng kẽ hở này lừa anh đấy, đừng tin.”
Tần Hạo bán tín bán nghi tôi:
“Y Y nói đúng không? Em vì diện nên làm Tô thị sao? Tốt nhất em nói thật, nếu không… đến anh cũng không giúp nổi em đâu.”
Tôi bật cười, ánh mắt lạnh băng:
“Anh ai cũng Y Y sao? Giấu diếm thân phận, làm bày trò hèn hạ?
Y Y, cô là con riêng , không? nước ngoài ăn chơi lăng nhăng, bị bao nuôi, còn bị thất bắt gặp đánh cho nát mặt. Sao về nước lại vờ làm tiểu bạch hoa thanh thuần? mấy trò dơ dáy cô không ai chắc?
Không , tôi còn giữ ảnh. Ngày mai tôi gửi vài tấm cho cô, ảnh rõ nét, không che mặt. xem ông ta còn muốn nhận loại con riêng cô không.”
Tôi tiến lên một bước, thẳng vào mắt cô ta:
“Cô tưởng bộ vài ngày là biến thành thiếu nữ thanh thuần à? May quá, hợp với Tần Hạo cô lắm. Tôi chúc hai hạnh phúc.”
Mặt Y Y trắng bệch gặp quỷ, liên tục lùi lại, lắp bắp:
“Không… không , tôi không các đang nói gì…”
Tôi khoác tay Thần:
“Đi thôi. Tranh thủ giờ hành chưa hết, đến cục dân đăng ký kết hôn.”
Thần bật cười, gọi điện ngay. Lập tức, xe riêng anh được lái tới, phía sau còn chục xe bạn bè nối đuôi, khí thế ngút trời rời khỏi đó.
Ngồi trên xe, tôi chỉnh lại trang điểm, thay bộ váy sạch sẽ sau tấm ngăn cách.