Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709zjps85C
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
2
Người “em gái” trên danh nghĩa Tử Thành.
Tôi mở trang cá nhân Lâm .
Ảnh tự sướng dưới tháp Eiffel kèm dòng chữ: 【Cảm ơn anh trai đã ủng hộ, để em theo đuổi ước mơ】
Phòng view biển ở Maldives: 【Cuộc sống phải rực rỡ này đáng】
Và ảnh hôm qua chiếc Maserati đỏ chói: 【Xế , vui bay lên tận trời】
Tôi siết chặt điện thoại, đốt ngón tay trắng bệch.
Nhớ lại tháng trước, Lâm ăn cơm, thấy tôi tất bật trong bếp liền nói: “Chị dâu thật đảm đang, giỏi quán xuyến quá.”
Khi ấy tôi tưởng cô ta khen tôi.
nghĩ lại, đó rõ ràng là lời chế giễu một con osin miễn phí.
Tôi bản thân trong gương.
Khuôn mặt tái nhợt, hốc mắt trũng sâu, năm sống trong khổ cực đã biến tôi thành bộ dạng gì này?
trong ảnh Lâm , cô ta da dẻ hồng hào, bóng mượt, mặc nguyên bộ Chanel đời .
tất những thứ đó, một kế hoạch dần hình thành trong đầu tôi.
Kết hôn năm, tôi cũng nên tự thưởng bản thân một lần.
Nghĩ , tôi gọi điện Tử Thành: “ à, mẹ em đột nhiên bệnh nặng, cần phẫu thuật gấp hai triệu.”
Đầu dây kia im lặng trọn hai mươi giây.
“ phải làm sao? anh không nhiều .”
Nghe giọng anh ta lộ rõ sự hoảng loạn, trong lòng tôi dâng lên một cảm giác lạnh lẽo mà khoái trá.
Diễn , cứ tiếp tục mà diễn.
“Em sẽ cầu xin mẹ, bà định sẽ không bỏ mặc đâu.”
“Nếu thật sự không được, em sẽ vay nặng lãi. Sau này em cũng thể làm, từ từ trả.”
“Đừng! Tuyệt đối đừng!” – anh ta lập tức cuống lên.
“ anh hai ngày, anh sẽ nghĩ cách.”
Cúp máy, tôi khẽ nhếch môi cười lạnh.
Anh ta thà nghĩ cách khác, chứ không dám mở miệng xin mẹ.
Hai ngày sau, Tử Thành cầm về một phong bì dày cộp.
“ , gom đủ .”
Mắt anh ta quầng thâm, người tiều tụy, râu ria xồm xoàm, như già mười tuổi.
Tôi nhận lấy, trong là hai triệu mặt.
“Anh lấy ở đâu ra?”
“Anh vay bạn, lãi hơi cao, nhưng cứu người là quan trọng .”
Anh cười khổ, mắt đầy tia máu như muốn rỉ ra: “ , em nhớ trả sớm nhé. Nếu không, lãi lãi là tiêu đời đấy.”
“ à, anh tốt quá.” – tôi ôm anh, thì thầm tai – “Em đưa mẹ đây.”
Nơi anh không thấy, ánh mắt tôi lạnh băng.
Vừa ra cửa, tôi nghe tiếng anh gấp gáp gọi điện trong.
“ , chuyện này em yên tâm, anh đã giải quyết xong , sẽ không để mẹ biết đâu.”
“Anh, bao xử lý quả bom hẹn này? năm , sao cô ta chịu đựng giỏi ? Không đòi ly hôn à?”
“Cũng không biết cô ta bỏ bùa gì mẹ, mà mẹ lại thích cô ta . bắt buộc cô ta chủ động ly hôn với anh, nếu không sẽ không anh thừa kế công ty!”
Tôi dựa vào khung cửa, toàn thân run rẩy.
Thì ra là .
Thì ra tất trước đây đều là cố ý.
lý do mẹ làm … trong đầu tôi bỗng nảy ra một suy đoán táo bạo…
“ , em yên tâm, sẽ sớm thôi.”
Tôi cầm hai triệu, ra khỏi .
thẳng trung tâm thương mại sang trọng thành phố.
vào khu hàng hiệu, tôi đẩy cửa Chanel.
“Chào mừng quý khách, tôi thể giúp gì ạ?” – nhân viên bán hàng niềm nở tiến .
“Tôi muốn mua đồ. Bộ sưu tập , từ đầu chân, giúp tôi phối nguyên một set.”
“Vâng, mời chị ngồi này.”
năm nay, bộ quần áo đắt tôi từng mặc chưa bao quá hai nghìn.
, tôi sẽ mua lại tất những gì đã mất.
Khi trả , tay tôi không hề run.
Nhân viên bán hàng cười tươi rạng rỡ: “Quý cô thật gu. Bộ này rất hợp với chị.”
Tôi vào gương: trang điểm tinh tế, bộ đồ thanh lịch, trang sức lấp lánh.
Đây là dáng vẻ mà tôi đáng .
ra khỏi trung tâm thương mại, điện thoại tôi reo.
Tử Thành gửi WeChat: 【 , ca phẫu thuật mẹ nào ?】
Tôi tin nhắn, khóe môi cong lên.
【Phẫu thuật rất thành công, cảm ơn 】
【 tốt , em về sớm nhé】
Về sao?
Tôi ngước bầu trời hoàng hôn, xách trên tay những túi đồ trị giá hai triệu.
Cái đó… đáng để tôi quay về nữa không?