Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3 - Thợ Thêu Hồn Trở Về

3

“Tô Hằng! Cậu không làm thế, tôi mỗi năm thêu được người thôi, quá bảy ngày thì căn bản không cứu sống nữa, Tô Hằng! Tô Hằng, cậu đừng –”

Tôi điên cuồng dập đầu mặt Tô Hằng, cầu xin hắn tha lần.

Thấy dáng vẻ hốt hoảng của tôi, Tô Hằng càng thêm đắc ý, nắm tóc tôi kéo lên.

Hắn cười, bắt tôi tận mắt nhìn búa đập gãy từng khúc xương.

tươi chảy thân .

Đôi mắt sáng rõ dần dần trở nên trống rỗng.

Tôi gào thét:

ơi! ơi–”

thả tôi .

Tôi ngã khuỵu , bò lết bằng cả tay chân tới mặt , run rẩy lấy kim thêu hồn tổ truyền, quyết tâm mặc kệ phải giá sao cũng phải thêu lại !

Nhưng ngay giây tiếp theo, Tô Hằng cướp lấy kim thêu hồn.

“Lại còn giả vờ.”

“Cô thật sự nghĩ trên đời này cái gọi kim thêu hồn, thêu thân à?”

cây kim thêu rách nát cũng bày trò như thật.”

Mắt tôi đỏ rực, lao tới:

kim thêu hồn lại tôi!”

Hắn đắc ý né tránh:

em gái tôi tôi, tôi lại cây kim rách này.”

Hắn cầm kim thêu hồn, nhìn trái ngó phải.

Nhìn thế cũng cây kim thêu bình thường, hắn chẳng coi gì.

Tôi hoảng sợ.

Van xin hắn lại kim thêu hồn:

“Đây kim thêu hồn tổ truyền, cần cậu lại tôi, tôi vô điều kiện thêu lại em gái cậu.”

Giọng tôi hạ , cố gắng nói với hắn bằng giọng bình tĩnh nhất:

“Cậu không tin tôi thợ thêu âm dương cũng không sao, tôi ngay mặt cậu cứu sống mình, cần tôi thêu sống lại được, cậu tin lời tôi nói.”

lúc đó, bất kể phải giá thế , tôi cũng giúp cậu cứu sống em gái…”

Không biết câu chọc giận hắn.

Hắn sức bẻ gãy kim thêu hồn.

“Đúng ăn nói linh tinh, tao biết rõ mày đang cố kéo dài thời gian thôi, tao không mày cơ hội đó đâu.”

Tôi hoảng loạn:

“Không, không…”

“Đừng …”

Cây kim thêu hồn bẻ thành hai đoạn, rơi cách lặng lẽ, trong đầu tôi trống rỗng.

Tim tôi, cũng theo cây kim bẻ gãy hóa thành tro tàn.

Tôi ngồi sụp , ngây dại nhìn cây kim thêu hồn vỡ vụn.

Thợ thêu không kim thêu hồn, chẳng khác đầu bếp không dao.

Tôi nhắm chặt mắt.

Khóe mắt tuôn thay nước mắt.

mắt khiến Tô Hằng thoáng giật mình, nhưng hắn nhanh chóng khẽ cười khẩy:

“Lén nhỏ thuốc nhỏ mắt màu đỏ à?”

“Buồn cười thật, diễn cũng đầy đủ đấy nhỉ. Mau em gái tao đây, nếu không cả ngôi làng này tao san bằng, mày cũng không khá hơn đâu.”

“Vù vù –”

Tiếng động cơ rền vang, chuyên cơ tư nhân trên trời hạ .

Nghe thấy tiếng động, Tô Hằng ngẩng đầu nhìn máy bay hạ cánh.

máy bay bước bóng người quen thuộc.

Tô Hằng nhíu mày:

? Cậu đây làm gì.”

chẳng thèm liếc hắn cái, vừa nhìn thấy tôi chảy mắt, lại nhìn thấy hai cái xác be bét dưới , lập tức sợ hãi quỳ rạp mặt tôi:

“Xin lỗi thợ thêu! tôi chậm rồi!”

thành phố được ngôi làng hẻo lánh này, ấy rất nhanh.

Tôi không trách ấy.

lặng lẽ nhìn thật sâu vào hai thi mình nằm thảm khốc dưới .

Tôi quay sang nhìn :

“Không trách cậu, đỡ tôi dậy.”

Tôi mệt mỏi, được dìu đứng lên, vào cây kim thêu hồn vỡ trên :

“Cây kim thêu hồn tổ truyền Tô Hằng phá hỏng rồi.”

Ánh mắt nhìn về phía Tô Hằng lập tức trở nên sắc lạnh, giống như đang nhìn kẻ chết.

ấy hiểu rất rõ cây kim thêu hồn ý nghĩa thế .

Đời , sau khi chết tôi mới biết, kẻ thù của nhà Tô – – cũng tìm kiếm tôi rất lâu.

Ông cụ nhà người ta hãm hại, hồn phách vỡ vụn, tìm chuyên gia cố giữ lấy hồn phách trong cơ .

Tùy chỉnh
Danh sách chương