Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709zjps85C
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nhưng thật ra, cần cuộc gọi từ Diễm, ta sẽ lập tức lái xe từ thành phố nhà, chở cô ta dạo phố, đích thân món cô ta thích .
nói, cứ nghĩ biết .
lạnh nhạt mấy ngày, cuối cùng chịu nổi, chủ động gọi điện cho .
“ cần đâu, chị sẽ tiện đường chở .”
Đầu dây kia, nghẹn lại, vẫn cố gắng lấy lòng:
“Tan làm chở nhé? từng bảo thử quán đồ Đông Nam Á mới mở mà?”
“Tháng trước chị rồi.”
“Vậy tối nay ? cùng .”
“Tối nay có buổi biểu .”
Đầu dây im lặng lúc lâu, mới thốt ra tiếng trầm thấp:
“Ừ, được thôi.”
Tối nhà, trên bàn móng giò nhỏ.
Dưới lót miếng giữ nhiệt, nước dùng sánh thơm vẫn sôi lục bục từng bong bóng nhỏ.
cạnh còn đặt tờ giấy ghi tay:
“ biết giờ gặp . xong chắc cũng mệt rồi. này, món từng hứa .”
khẽ nhếch môi cười, vò tờ giấy thành cục ném thẳng vào thùng rác.
đó đụng .
Sáng hôm sau, gói lại mang dàn nhạc, chia cho mấy đồng nghiệp.
“Chị Trinh ngon thật đấy, móng giò mà đậm vị vậy!”
cúi đầu cười nhẹ.
Tay nghề của đúng tệ, lâu lắm rồi, vì nữa.
móng giò hứa sẽ để đón xuất viện — trễ quá lâu, còn ý nghĩa nữa.
08.
Dàn nhạc có suất biểu ở thành phố , mấy ngày liền nhà.
Đúng hôm , lại gọi .
Giọng khàn đặc, câu cú rời rạc, hình như say:
“Trinh Trinh… yêu … sao liên lạc …”
“Nói chứ yêu… còn đang giận à…”
dây dưa kẻ say rượu, bèn qua loa cho xong:
“ , vừa mới thôi.”
“… đón !”