Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
QUAY LẠI CHƯƠNG 1 :
9.
Nhược đẫm máu, ngã gục xuống đất..
“Aaaa!”.
Tiếng la hét vang lên khắp đại sảnh..
Tần Nhiễu vội lao lên ôm lấy Nhược , bế thẳng ra ngoài..
Phó Nam Trầm cau mày đi theo ngay sau đó, Thẩm Triết Việt liếc tôi một cái rồi nhanh chóng rời đi..
Phong Dục lặng lẽ theo sau..
….
Buổi tối, tôi lên thang máy trở về nhà, trước cửa có một người đứng khoanh chờ sẵn..
Tôi mở cửa, hỏi: tiểu thư không sao chứ?”.
“Không biết.” – Phong Dục trả lời, rồi đi vào cùng tôi..
“Ừm?” – Tôi đặt túi xuống nghi hoặc liếc em..
“Chị hiểu sai rồi. Em ra khỏi hội trường, chứ không bệnh viện.” – Em nói..
Tôi lấy điện thoại gọi cho Thẩm Triết Việt: tiểu thư thế nào rồi?”.
“ thương ở trán thôi, không nghiêm trọng.” – Thẩm Triết Việt đáp..
“Tốt. Người do em đưa tới, nhớ chăm sóc cho đàng hoàng.”.
Tôi dứt lời, liền cúp máy..
thể lại ôm chặt từ phía sau..
Tôi cứng người, giãy nhẹ: “A Dục…”.
Phong Dục không buông , hơi thở nóng hổi phả bên tai tôi: “Nếu chị nhất định phải liên , chọn em được không?”.
【 ?! Phong Dục lại có tư này nữ phụ á?!】.
【Trời ơi, Phong Dục đúng là khó đoán nhất. nếu người đều đổ thì lại mất thú vị rồi.】.
Tôi cau mày: “A Dục, cho dù chị có nghĩ việc liên , sẽ chọn một người ít ràng buộc hơn.”.
“Giữa chúng ta có quá nhiều dây dưa. Hơn nữa, em đang dính líu một gái trông giống chị mấy phần…”.
“Không có!”.
Em lập tức phản bác, giọng quả quyết..
“Em có quan hệ Nhược . Em hòa vào nhóm bọn họ, khiến họ tưởng em xem ta như thế thân. em bao tiếp xúc riêng, nói ta một câu ám muội nào.”.
Tôi xoay người đối diện em, vẻ mặt đang sốt sắng giải thích ấy..
“Vậy nghĩa là… người cùng lôi xuống vũng nước, riêng em giả bộ?”.
Em cong môi cười nhẹ: “Chị biết em là người gian xảo nhất mà.”.
Tôi bất lực lắc ..
em lại lên một , ôm chặt lấy tôi, tôi chăm chú:.
“Nếu chị thật sự cần một người lợi dụng, thì hãy lợi dụng em đi, được không?”.
“Em sẽ ngoan ngoãn chị lợi dụng… rồi chị vứt bỏ.”.
Tôi hơi khựng lại, nheo mắt như đang suy nghĩ..
“Chị…”.
Em cúi lên trán tôi, rồi khi thấy tôi không tránh né, em cúi thấp hơn, định lên môi tôi..
Tôi đưa lên, che miệng em lại..
Đôi mắt em lúc này giống hệt một chú cún nhỏ, ngập ngừng mà khẩn thiết..
Tôi chằm chằm người con trai đã hoàn toàn trưởng thành trước mắt mình — trẻ trung, tuấn tú, thể rắn chắc, lại là người đang điều hành một nửa đế quốc thương nghiệp nhà họ Phong..
Tôi buông che miệng em ra, lại dùng ngón chạm nhẹ vào môi mỏng của em:.
“Em đã … người khác ?”.
Em lập tức lắc , rất chắc chắn: “ . Tất đều sạch sẽ.”.
Tôi bật cười..
Nụ của em vội vàng, vụng về, lại nồng nhiệt như muốn dốc hết tình..
thể trẻ trung, mạnh mẽ ấy nhẹ nhàng nhấc tôi lên, cẩn trọng ôm tôi đi vào phòng ngủ….
【 ?! Phong Dục và nữ phụ ngủ nhau rồi á?! Trời ơi, Phong Dục không sạch nữa rồi!!!】.
【Mọi người không thấy cảnh này cực kỳ đáng à? Em ấy tính kế ba người kia, một mình chạy bên nữ phụ dâng trái tim, trung thành như một chú chó nhỏ, chiếm lấy riêng ấy.】.
【 mà ! Tôi đây là xem nữ chính và nam chính đương ngọt ngào! nói một trong người đi nữ phụ á?! Nữ phụ nên ghét bỏ làm nền cho nữ chính mới đúng chứ!】.
【Thôi đi mấy bạn, từ nữ phụ làm hại nữ chính . Ngược lại, nữ chính toàn đóng vai nạn nhân rồi khiêu khích người ta.】.
【Hừ! Nữ chính nói sự thật thôi! Mà mấy người bênh vực cái gọi là “nữ phụ ác độc” à? Cứ chờ đấy, dù bây Phong Dục có ngủ nữ phụ đi nữa, sau này sẽ tỉnh ngộ, quay về nữ chính thôi! Truy thê hỏa táng tràng đấy!】.
Tôi chẳng trí mấy dòng chữ bay nữa..
cảm thán trong lòng — đúng là người trẻ tuổi, sức lực dồi dào….