Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1 - Sống Lại Tôi Quyết Không Để Mẹ Khổ Vì Tra Nam

Bố tôi ăn bám vợ suốt mấy năm trời.

Đến năm cuối cùng nộp hồ sơ thi công chức, ông ấy đỗ biên chế giáo viên – công việc mà ông luôn mơ ước.

Mẹ tôi vui mừng chuẩn cơm nước tươm tất chờ ông về .

Kết quả, người chưa thấy đâu, thấy gửi đến một tờ đơn ly hôn.

【Lên bờ phát tiên, chém người mình từng yêu.】

【Thay vì oan , chi bằng buông từ đây.】

Mẹ tôi không cam lòng, dắt tôi đi tìm ông, ai ngờ trong lúc giằng co với tiểu tam mà ông mới quen, hai mẹ con tôi cùng đẩy ngã khỏi tòa cao tầng.

Khoảnh khắc sắp , bố tôi nhíu mày than thở:

“Nếu kiếp sau, mong ai cũng tự cầm ô mà đi, mỗi người một ngả.”

Không ngờ khi mở ra, tôi thật sự sống lại.

sống lại năm mà bố tôi vẫn còn ăn bám vợ, trắng .

1

Mùa hè nóng nực.

Căn cũ kỹ chật chội, riêng bếp lò hấp.

Mẹ tôi – Lý Tú Trân – mặc tạp dề, đầy mồ hôi, xào nấu trong bếp. người ướt đẫm vì mồ hôi.

Chiếc quạt duy nhất trong đặt ở phòng khách, quay về phía bố tôi – Giang Dương – nhàn nhã đọc sách.

Khung cảnh quen thuộc này khiến tôi – Giang – sững người trong giây lát.

Tôi phải sao?

Bố mẹ tôi cũng , rơi từ tầng cao xuống một vũng máu, làm sao thể cứu ?

Khi tôi còn định dụi để xác nhận xem mình nằm mơ không, tôi liếc thấy bố lạnh lùng nhìn mình chằm chằm.

Ánh đó, tôi quen lắm.

Chính ánh mà ông ấy nhìn tôi và mẹ, khi chúng tôi tìm đến ông và tiểu tam.

Chán ghét, khinh bỉ, và vô cảm.

Da tôi tê rần lên.

Tôi sống lại , mà bố tôi cũng vậy.

Nếu ông ta phát hiện tôi cũng trọng sinh, hậu quả sẽ khôn lường!

Lưng tôi lập tức ướt đẫm mồ hôi lạnh.

từ nhỏ tôi khả năng chịu áp lực rất tốt, càng gặp chuyện gấp thì óc lại càng tỉnh táo.

Tôi buột miệng :

“Trưa nay bài kiểm tra khảo sát, không ngủ trưa, buổi chiều buồn ngủ muốn luôn á!”

xong tôi còn vươn vai ngáp một , ra vẻ lười biếng vừa hành vất vả.

Tôi không nhớ rõ hôm nay kiếp trước xảy ra chuyện ,

tôi nhớ tuần này tuần kiểm tra khảo sát, mỗi ngày kiểm tra một môn, buổi chiều thì chữa đề, chuẩn kỳ thi khảo sát toàn phố nửa tháng sau.

Bố tôi lấy điện thoại ra, mở nhóm lớp tôi lên xem.

Xác nhận tin nhắn đúng sự thật, sắc mặt ông mới dịu lại.

Xem ra, ông cũng rất sợ tôi trọng sinh.

Cũng phải, chính ông cũng biết kiếp trước mình làm ra những chuyện không bằng loài người, khác cầm thú!

Lúc này, trong bếp vang lên giọng mẹ tôi gọi:

“Cơm nấu xong , , con dọn bàn giúp mẹ với, tiện thể mở tủ lạnh lấy ba con một lon bia. Ba con hành cũng mệt lắm !”

Giọng điệu khác kiếp trước.

Vẫn to loa phường, dịu dàng hết.

Mẹ tôi – Lý Tú Trân – sinh ra ở nông thôn, lớn lên thì lên phố làm thuê.

Dù hoàn cảnh không tốt mẹ rất xinh, lại siêng năng chịu khó, nên nhiều sinh viên trong làng theo đuổi.

Cuối cùng, mẹ chọn bố tôi – Giang Dương – điều kiện bình thường, từng đại , lại dịu dàng và đẹp trai.

Hồi đó mẹ từng hỏi bố:

Tại sao lại thích một người em, hết cấp hai, giọng thì to, tính thì thô?”

Bố cười bảo:

vậy mới đáng yêu, còn hơn mấy cô thích làm màu, giả tạo ngoài kia nhiều.”

cuối cùng, người mà ông ngoại tình lại chính kiểu phụ nữ thích làm màu, giả tạo, mê tiền ấy.

Lời đàn ông , đúng trò cười nực cười nhất thế gian!

2

Tôi vừa bước chân bếp hơi nóng hầm hập bên trong hun choáng váng.

Mỗi ngày sau khi tan làm, mẹ lại căn bếp này để nấu ba bữa cơm chúng tôi.

Mùa đông lạnh thì âm mấy độ.

Mùa hè nóng thì lên đến hơn năm mươi độ.

Tôi không kìm , sống mũi cay cay, suýt khóc, vội vàng lau đi nước .

Mẹ thấy vậy, ánh tràn đầy xót xa, định đưa ôm tôi lòng, vừa giơ lên giữa chừng thì lại thu về.

Bà còn lớn tiếng trách móc, thể còn chút bất mãn:

, con sao vậy? Bảo bưng món ra mà đứng ngẩn ngơ nãy giờ không chịu làm .”

Tôi lập tức phản ứng, đưa lau mồ hôi trên trán, phụng phịu :

“Mẹ, con mẹ bao nhiêu lần , bếp không lắp điều hoà thì ít nhất cũng phải đặt một quạt chứ, nóng con !

Bố không thương mẹ chứ con còn thương mẹ! Đợi thi xong đại , con đi làm thêm hè, tháng lương tiên con sẽ mua điều hoà lắp trong bếp mẹ!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương