Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AKRfthzrAb

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
15
Thấy tình hình lớn chuyện, Trương Lệ liền hợp tác với cô giáo, lên công khai khóc lóc kể khổ.
Cô ta chụp màn hình đoạn tin nhắn trước đây, bịa đặt rằng tôi cầm đầu cuộc tấn công chống lại cô ta.
Cô ta còn đổi trắng thay đen, rằng tôi cố tình xúi giục con trai cô ta đi nạt bé gái khác.
“Mọi người nhìn xem, Cao Mai! một chuyện nhỏ nhặt không chịu buông tha, còn xúi giục trẻ con làm tổn thương nhau!
“Loại người này không xứng đáng làm mẹ!”
Cô giáo cũng lên tiếng đồng tình:
“Tôi là giáo viên, tôi vẫn luôn cố gắng duy trì sự hòa thuận giữa bọn trẻ.
“Nhưng Cao Mai cứ liên tục kiếm chuyện, tôi thực sự quá oan ức!”
Một số gia đình đầu dao động, thậm chí có người quay sang trích tôi:
“Có phải chị con gái mình tổn thương, nên muốn những đứa trẻ khác cũng phải chịu đau khổ giống ?”
“Nuôi con lúc nào cũng giữ thù hận thế, chị không sợ ảnh hưởng đến tâm lý con gái sao?”
Nhìn những lời bôi nhọ trên , tôi lạnh lùng.
Tôi cầm trong tay đầy đủ bằng chứng, nhưng không vội tung ra ngay.
Tôi phải đợi đến thời điểm thích hợp, cho bọn họ một đòn chí .
Cuối cùng, khi thời cơ chín muồi, tôi đã gửi toàn bộ bằng chứng, bao gồm:
Chuyển khoản hối lộ giữa Trương Lệ và cô giáo.
Đoạn video camera ghi lại cảnh con gái tôi nạt.
Tất những lời vu khống Trương Lệ đã đăng tải.
Tôi chuyển hết cho cơ quan chức năng và phương tiện truyền thông.
16
nhanh chóng, Trương Lệ và cô giáo kia nhận hậu quả thích đáng.
Trương Lệ tạm giam,
Cô giáo thì trường sa thải.
Khi tôi nghĩ rằng mọi chuyện cuối cùng cũng chấm dứt, người chồng bấy lâu nay “mất tích” của Trương Lệ bất ngờ xuất hiện.
Hắn đăng một bài viết lên xã hội, giả vờ ăn năn hối lỗi:
“Xin chào mọi người, tôi là chồng của Trương Lệ.
“Vợ tôi có vấn đề tâm lý, nên làm ra những chuyện hoang đường này.
“Tôi xin lỗi đã gây phiền toái cho mọi người!”
Nhưng sau khi đăng bài xin lỗi xong, hắn liền tranh thủ livestream bán hàng ngay lập tức.
Đúng là vô liêm sỉ đến mức khó tin!
Nhưng qua điều tra, chúng tôi phát hiện chuyện này không hề đơn giản.
Thực chất, chồng của Trương Lệ đang gánh trên vai một khoản nợ cờ bạc khổng lồ.
Bọn họ đã nhắm vào gia đình tôi ngay đầu, cố tình gây chuyện, muốn moi tiền chúng tôi trả nợ.
Tôi nhìn tập tài liệu điều tra, lạnh lùng, với chồng:
“Bảo sao cô ta lại điên cuồng đến , hóa ra là có mục đích .”
Chồng tôi thở dài:
Chồng tôi thở dài: “Lòng dạ con người có thể thối nát đến mức này sao? tiền chuyện gì cũng làm được.”
Chúng tôi đã công khai toàn bộ bằng chứng khoản nợ cờ bạc của gia đình Trương Lệ, cùng với âm mưu ép buộc hôn ước trước đến nay.
Dư luận trên lập tức bùng nổ, nấy phẫn nộ trước sự thật này.
Mọi người đầu nhìn nhận lại vấn đề “hôn ước trẻ con”, không còn xem đó là một trò đùa vô hại nữa.
Cuối cùng, gia đình Trương Lệ không thể tiếp tục sống trong thành phố này, buộc phải rời đi trong nhục nhã.
17
Sau chuyện này, tôi chú trọng hơn đến việc giáo dục con gái.
Những hành động của Trương Lệ đã cho tôi một bài học cảnh tỉnh.
Là cha mẹ của một đứa con gái duy nhất, chúng tôi phải suy nghĩ cho tương lai của con thật cẩn thận.
Dù không thể sống mãi trong lo lắng, nhưng cũng không thể mất cảnh giác.
xưa đến nay, những người đàn ông “hám lợi” thường nhắm đến cô gái đơn thuần, có điều kiện tốt, nhưng thiếu kinh nghiệm xã hội.
, tôi đầu chuẩn mọi thứ giúp con tự bảo vệ mình.
Tôi mua sách kỹ năng tự vệ, giáo dục giới tính, và quyền lợi phụ nữ.
Mỗi , tôi dành thời gian đọc cùng con, dạy con cách bảo vệ mình.
Tôi nghiêm túc nhắc nhở con gái:
“Con yêu, con phải nhớ kỹ: Không được phép chạm vào những vị trí riêng tư trên cơ thể con, kể người thân quen.”
Con bé gật đầu, giọng chắc chắn:
“Mẹ ơi, con hiểu rồi! Con bảo vệ bản thân mình!”
Ngoài ra, tôi còn giúp con tiếp cận với vấn đề nữ quyền, bình đẳng giới, con hiểu rõ những thử thách phụ nữ có thể gặp phải trong tương lai.
Tôi muốn nâng cao nhận thức của con, giúp con có một tư duy vững vàng, tránh rơi vào những cái bẫy tâm lý “yêu là phải hy sinh tất ”.
Cùng với đó, tôi còn mua gói bảo hiểm dành riêng cho con, đảm bảo rằng dù có chuyện gì xảy ra, con vẫn có một tấm lưới an toàn.
Và quan trọng nhất, mỗi khi có đùa giỡn muốn định hôn ước cho trẻ con, tôi lập tức phản đối:
“Đừng đùa kiểu đó, tương lai của con cái phải do chúng quyết định.
“Một câu vô tình có thể dẫn đến những hệ lụy không ngờ tới!”
18
tháng trôi qua, dưới sự bảo bọc và dạy dỗ của tôi, con gái dần thoát khỏi bóng đen trong quá khứ.
Con bé trở nên hoạt bát, tự tin hơn, cũng biết cách bảo vệ bản thân.
Một nọ, sau khi tan học, con gái hớn hở chạy nhà, vui vẻ với tôi:
“Mẹ ơi! Hôm nay lớp con có , ấy chơi vui lắm! Chúng con cùng nhau chơi trò!”
Tôi mỉm hỏi:
“ à? con nhớ phải đối xử tốt với nhé!”
Con bé gật đầu thật mạnh:
“Vâng ạ! Con làm thế! Mẹ ơi, bây giờ con cảm thấy vui! Không còn làm phiền con nữa!”
Nhìn thấy nụ rạng rỡ của con gái, tôi và chồng thêm trân trọng cuộc sống hiện tại.
Chúng tôi thường xuyên đưa con đi du lịch, cùng con khám phá thế giới.
Trong những chuyến đi đó, con gái học được điều lạ, cũng kết giao được bè tốt.
19
lớn, con gái hiểu biết hơn thế giới xung quanh.
Một nọ, con bé bất ngờ hỏi tôi:
“Mẹ ơi, tại sao dì Trương lại làm những chuyện đó?”
“Có phải tất bà mẹ có con trai không?”
Tôi suy nghĩ một lát, rồi nghiêm túc đáp:
“Con yêu, thế giới này giống một khu vườn rộng lớn.
“Nơi đó có bông hoa tươi đẹp, nhưng đôi khi cũng có những bụi gai nhọn hoắt.”
“Dì Trương và những người dì ấy là những bụi gai đó, chúng có thể làm người khác thương.”
“Nhưng con đừng sự tồn tại của chúng quên đi vẻ đẹp của những bông hoa.”
“Đừng lỗi lầm của người khác ảnh hưởng đến niềm vui và hạnh phúc của mình.”
Con bé chớp mắt, dường đã hiểu phần nào, liền nghiêm túc :
“Mẹ ơi, con hiểu rồi! Sau này con muốn trở thành một bông hoa vừa đẹp vừa mạnh mẽ!”
“Con giúp nhổ bỏ những bụi gai xấu xí đó!”
Tôi mỉm , nhẹ nhàng xoa đầu con gái:
“Đúng rồi con yêu, dù có gặp bất kỳ khó khăn nào, con cũng phải giữ vững lòng tốt và sự dũng cảm.”
20
Thời gian thấm thoát trôi qua, con gái đã bước vào lớp một.
Trong buổi lễ khai giảng, tôi nhìn con gái diện bộ đồng phục tinh, đeo chiếc cặp nhỏ trên vai, ánh mắt tràn đầy mong đợi khi bước vào cánh cổng trường học.
Tôi cúi xuống dặn dò con:
“Con yêu, hôm nay, con đã là một học sinh tiểu học rồi!
“Hãy học tập chăm và đối xử tốt với bè nhé!”
Con bé mạnh mẽ gật đầu, giọng đầy quyết tâm:
“Mẹ yên tâm! Con làm được!”
Nhìn theo bóng lưng nhỏ bé nhưng đầy tự tin của con gái, tôi biết rằng một chương trong cuộc đời con đã đầu.
Và tôi cùng chồng, mãi là chỗ dựa vững chắc phía sau con, dõi theo con từng bước trưởng thành.
Những đau khổ và phiền muộn trong quá khứ, giờ đây còn là một phần ký ức, giúp chúng tôi thêm trân trọng hạnh phúc hiện tại.
Nuôi dạy con gái, con đường phía trước vẫn còn dài.
Nhưng nhìn con từng khôn lớn, từng chút một trưởng thành, tôi cảm thấy mọi sự nỗ lực xứng đáng.
— Hết —