Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/7pkKv9dhwI

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
5.
Một năm qua rất mau, khi sổ nơi đã thu hoạch thanh toán đầy đủ rõ ràng, ta mới thu hồi một bộ đối bài.
Bích Vân dứt khoát đóng cửa không ra ngoài, theo tin tức truyền đi của đám hạ nhân, nàng cáu kỉnh không ít lần, thường xuyên đập phá đồ vật nọ.
khi nghe xong ta cười trừ.
Tết Nguyên Tiêu là ngày những mệnh phụ nhân vào triều bái. (16)
Trước đó vài ngày, ta tìm Anh Nương, để bạc với nàng về ngày hôm đó.
Đây là lần đầu tiên ta tới viện của nàng, không xa hoa giống như viện của Bích Vân, nơi đây là hoa cỏ thanh nhã.
Ta vào phòng nàng ngay bọn nha hoàn thông truyền.
Ta vừa mới bước qua cánh cửa, chợt nghe thấy một loạt âm thanh lộn xộn của Anh Nương. Mặt đỏ của nàng hé ra, vội vội vàng vàng che lại thứ gì đó trên .
Giống như là bản thảo gì đó?
Từ trước tới giờ tính tình là lạnh lùng, không hề cùng giao tiếp, hôm nay ta thấy có chút kỳ lạ khó nói nên lời.
“ nhân có khỏe không?”
Ta kiềm chế không nhắc tới nghi hoặc trong lòng, ngồi ở ghế đôn bên cạnh , thần sắc tự nhiên
“Có có chuyện gì , ta thăm thôi.”
Nàng rõ ràng là không tập trung, mấy câu nói chuyện phiếm là trả lời qua loa đại khái.
Ta thầm đoán một hồi cũng không rõ nàng có tâm sự gì.
Nhớ thương người ? Cũng không phải vừa mới tân hôn.
Không đủ tiền? Ta đã tra qua việc chi tiêu của nàng, không có tiêu dùng gì lớn cả.
Anh Nương và ta cũng không phải thân quen gì. Đúng ra, nàng đối với tất cả mọi người ở đây không quen thuộc gì.
Cố nói cho ta , Anh Nương là đích mẫu (17) của hắn tự nạp thay cho hắn ở cũ, nàng từ trước vẫn ở bên kia tẫn hiếu, nữa năm trước lão nhân gia (18) qua đời nàng mới kinh .
Mặc dù khả năng không lớn, ta vẫn nên nghĩ nhiều một chút.
Anh Nương, hay là nàng ẩn giấu dã tâm gì?
“Anh Nương, Anh Nương?”
“Dạ? nói rất đúng…”
Ta cười khẽ, “Ta là nói ta phải đi đây.”
“Anh Nương cứ như mới vừa tỉnh mộng, “Ta đây tiễn .”
Vừa mới đứng dậy, ta giả vờ mỏi chân đứng không thẳng , nàng theo bản năng đưa tay ra đỡ ta.
Động tác của chúng ta có hơi lớn, ảnh hưởng cái .
Khiến cho bản thảo vở thứ trên vốn là lung lay sắp đổ, giờ rơi xuống không ít.
Anh Nương kinh hãi, vội vàng bỏ ta ra, quay người lại kiểm tra.
Ta nhặt tờ giấy nháp rơi xuống cạnh bên chân ta.
Nhất thời hô hấp của ta dồn dập, sắc mặt từ trắng chuyển sang đỏ, từ đỏ chuyển sang trắng, ngưng trọng một chút đứng .
Anh Nương giống như là sắp khóc, “ nhân, cầu xin , ta nguyện làm nô tì của , ngàn vạn lần xin đừng nói cho khác.”
Ta run rẩy giơ ngón tay chỉ vào nàng.
“Là viết “Lãnh khốc vương gia kiều kiều sủng”(19)?”’
6.
Đây là cuốn tiểu thuyết (thoại bản) nổi tiếng hai năm trước ở kinh
Nổi tiếng là bởi bên trong truyện đó viết đủ loại miêu tả hương (20), sắc mà không dâm, mị mà không tục, hở mà lại kín.
mà người viết vẫn vô cùng thần bí, theo như lời đồn đoán, cũng là lời giải thích rộng rãi, đó là một lãng tử dày dặn kinh nghiệm tình trường, khi gia đạo sa sút, mới viết để lấy tiền sinh sống qua ngày.
Nói rõ ra là chuyện kể về Vương gia bá đạo và tiểu nữ bướng bỉnh, hắn đuổi nàng trốn, ngược suốt mười tám quyển , cuối cùng Vương gia chết vì người hắn yêu.
Ta buổi đêm đọc kết thúc truyện, khóc sưng hết cả mắt.
Anh Nương cầm khăn, giọng lí nhí như muỗi kêu: “Vâng ạ”
Nàng nói là do lúc đầu bọn tiểu nha hoàn đùa giỡn với nhau, ngờ đó càng viết càng hay, Cố giúp nàng giấu tên liên hệ với .
“Làm sao ta là sẽ có người xem…” Giọng nàng nói càng ngày càng nhỏ “Lại còn nhiều người xem như vậy”
Ta trợn mắt há hốc mồm (21), làm sao cũng không nào có nghĩ mỹ nhân trong trẻo lạnh lùng đoan trang trước mắt lại có liên quan tới những câu chữ làm cho người ta mặt đỏ tai hồng kia.
Cuối cùng Anh Nương cúi đầu tiễn ta ra khỏi phòng nàng, phải đồng với điều kiện của ta, sẽ tiếp tục viết một kết cục có hậu cho cuốn tiểu thuyết đó.
Đầu óc ta choáng váng, tâm tình ta phức tạp nàng đuổi ra khỏi cửa, phải mất nửa ngày mới vui vui vẻ vẻ trở về viện của mình.
Vương gia cùng với tiểu nữ khiến ta đau đớn tâm can là giả, Anh Nương là thật.
Nàng đúng là hòa thượng có miếu không (22)
Bữa tiệc tối Tết Nguyên Tiêu.
Nhóm mệnh phụ nhân ở noãn (23) chờ tuyên chỉ (24) đi vào
Anh Nương đứng ở phía ta ba thước, mi xem mắt, mắt xem mũi, mũi tim. (25)
Những nhân quen với ta thấy, tấm tắc khen ngợi, ánh mắt về phía ta tràn ngập sự kính nể.
“Nghe nói mấy ngày trước xử lý kỹ nữ kia, ta nghĩ một cô dâu mới như cũng là không dễ dàng. Hiện giờ thấy vị cũng là người có thân phận, thế mà với lại dễ nói chuyện như vậy.”
“ da, không nghĩ tới bao nhiêu tỉ muội khuê như thế, Thôi tam nương lại là người có thủ đoạn nhất”
Ta chỉ ngồi chăm chú uống trà, không ngờ lại không phòng mà nghe câu cuối cùng, sặc nước, vừa đứng vừa ho khan mãnh liệt.
Vừa mới chuẩn giải thích, một nữ ở ngự tiền hướng về phía ta hành lễ, “Bệ hạ cùng nương nương triệu Huyện chủ qua đó một chuyến.”
______
(16) Triều bái: làm lễ, lạy chầu, hành hương. Trong trường hợp của truyện là vào để làm lễ lạy chầu đầu năm với vua và hoàng hậu, chỉ có quan viên cấp cao và gia quyến quyền quý mới phải vào
(17) Đích mẫu: mẹ cả
(18) Lão nhân gia: Là người già, có địa vị trong , trong trường hợp là đích mẫu của Cố
(19) Dịch “Vương gia lạnh lùng yêu chiều người yêu”
(20) Hương : ướt át, là những cảnh nóng bỏng. Cái đoạn đó tả rất hay, mình không chuyển thuần Việt, ví như Sắc mà không dâm (có ân ái không dâm đãng bẩn thỉu), mị mà không tục (quyến rũ mà không dung tục).
(21) là vô cùng ngạc nhiên
(22) Bào đắc liễu hòa thượng bào bất liễu miếu: Hòa thượng có miếu không , trong đây là, Anh Nương có mà trời, Tri sẽ ép nàng phải viết kết thúc có hậu, nếu không chết với nàng (Đây gọi là bất thình lình đu idol công. J))
(23) Noãn : phòng ấm áp có lò sưởi
(24) Tuyên chỉ: Chờ lượt vào để lạy chầu làm lễ
(25) là xuống dưới không làm gì, tỏ vẻ rất ngoan ngoãn dễ bảo, mình không khi chuyển ngữ phải dùng ngữ hay cụm từ nào cho phù hợp ( có chỉ mình nhen)