Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
225
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Vì vẽ rất đẹp nên hắn lão tiên sinh để mắt tới, nhận đệ .
hắn bán tranh kiếm tiền đi học.
Ta và hắn tri kỷ.
14
Ban đầu, ta ông chủ hiệu sách mời về vẽ xuân cung đồ.
Ta viết thoại bản, hắn ngồi bên cạnh vẽ minh họa.
Chuyện !
đáng xấu hổ.
Lúc ta túi rỗng tuếch.
Lương bổng mẫu cao.
Ta vậy.
Nhưng ta lại hư vinh.
Ta muốn mặc gấm đeo vàng, ta muốn nhiều tiền.
Thế ta đi viết thoại bản.
Ban đầu ai .
ông chủ hiệu sách bảo ta viết loại truyện , nếu viết hay, ông ta cho ta năm trăm lạng bạc.
Năm trăm lạng!
thể bộ trang sức ở Trân Bảo Các ta để ý từ lâu.
Ta lập tức đồng ý.
15
Rồi ta và Từ Nham Thanh yêu nhau.
Tuy ta quen nhau hơi phóng đãng, nhưng tình cảm lại rất trong sáng.
Hắn nhớ sinh thần ta, chuẩn cho ta hồ hoa đăng để ta ước nguyện.
hôm , ta đang buồn bã vì ngay mẫu quên mất sinh ta.
Mẫu chỉ nhớ tất những quan trọng đệ đệ.
Hắn xoa lên gò má đánh ta, hắn thương ta, cho ta mái ấm.
Món trang sức ta muốn nhưng nổi, hắn sẵn sàng bán tranh mình cho vị công từng sỉ nhục hắn, rồi tặng ta.
Ta may y phục, giày cho hắn.
Khi hắn khác chế giễu kẻ nghèo kiết xác, ta đứng ra ta nguyện ý gả cho hắn.
hai ta đều thề sống tốt, để những kẻ coi thường hoặc quan tâm đến ta phải hối hận.
16
Vừa gặp Từ Nham Thanh, ta kìm bật khóc.
Hắn vội hỏi ta sao.
Ta nức nở ta ta bắt nạt.
Hắn kinh hãi, đòi đưa ta đi báo quan.
Ta cho hắn biết Thái điện hạ, Thái vì trúng thuốc nên nhục ta.
Ta khóc lóc : “Nếu chàng ghét bỏ ta, hôn sự ta coi như hủy bỏ.”
Hôn sự chẳng dễ dàng gì mới .
hắn cầu xin viện trưởng thư viện mai.
Vẻ tức giận trên mặt hắn vẫn chưa tan: “Sao ta thể trách nàng! Nàng mới hại! Thái vô liêm sỉ! vấy bẩn trong sạch nữ , còn mặt dày rêu rao tìm ! Đúng biết xấu hổ.”
ta tựa vào nhau, biết chỉ thể mắng thầm lưng thôi.
Bề ngoài, thậm chí còn phải giả vờ như chuyện gì xảy ra.
Ta : “Hy vọng thể sớm gả cho chàng.”
17
Chỉ cần thành …