Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

2

đè dúi dụi xuống đất, thở còn không hơi, ta vẫn cố gân cổ hét về phía Hoàng : “Tỷ tỷ, muội vô dụng, không hoàn thành sứ mệnh gia tộc, muội không vào thái miếu nữa đâu.”

sắc Hoàng trắng bệch như người , lòng ta thỏa mãn vô cùng.

lòng Hoàng đế: [ ! thú vị thật, hóa ‘tru di cửu tộc’ ý .]

Ta ngỡ ngàng ngẩng lên, nghe hắn có phấn khích thế nhỉ.

Hắn bệnh ? Ta mới đánh hắn mà.

lòng Hoàng đế: [Người thú vị thế , nhất định không thể để nàng , vui biết bao nhiêu.]

Hửm? Mắt ta sáng rực lên, Hoàng thượng uy vũ!

Ta lạnh lùng hắn, nhưng nội tâm lại cả vở kịch sóng gió ngập trời. Nhất thời ta có chút hoang mang, không biết mình có đang ảo giác hay không.

Sắc Hoàng từ trắng chuyển xanh, rồi từ xanh hóa tím. Nàng ta kinh hãi ta chằm chằm như thể con quái vật.

“Giết nàng ta mau!” Nàng ta gầm lên. “ phát điên rồi.”

Hoàng đế hắng giọng : “ , ngươi cơ hội giải thích.”

Rồi ta lại nghe lòng hắn: [Con nhỏ , mau đi, đại cái gì cũng , miễn không quá lố ta tha ngươi.]

Đầu óc ta quay cuồng, ta vội quỳ rạp xuống: “Bẩm Hoàng thượng, người ta hạ dược ạ. rồi đã nhầm tên khốn kia người, rồi lại nhầm người thành tên khốn kia.”

Hoàng đế cau mày, ánh mắt ta đầy nghiêm túc và nghi hoặc.

Sau đó ta lại nghe lòng hắn: [ thật không đáng tin, cái quái gì vậy? … cạn lời.]

Ta tiếp tục dập đầu: “Hoàng thượng, người nhất định phải làm chủ . lòng ái mộ người, trong bụng còn đang mang long thai, có thể dan díu với kẻ khác chứ? Hơn nữa, hắn ta lại có bộ dạng xấu không nỡ , không mù cũng chẳng ngốc, có điên mới đi để ý hắn.”

Ta hơi, cảm giác như CPU sắp cháy đến nơi.

Hoàng đế lại thầm khen ngợi ta trong lòng với tán thưởng: [Không tệ không tệ, lời nghe còn có lý chút.]

điềm nhiên Hoàng đế, ta sự phấn khích sắp không kìm nén nổi trong mắt hắn.

Nhưng rất nhanh, hắn lại lạnh đi.

lòng lại vang lên: [ tiệt! mất trí nhớ à? động vào lúc nào mà nàng ta lại mang long thai rồi?]

Ta thầm kêu “toang rồi toang rồi”.

Cái miệng nhanh hơn cái não, logic chưa kịp sắp xếp.

Làm bây giờ?

3

Hoàng ta với ánh mắt phấn khích. Phải rồi, Hoàng đế đã chạm vào ta hay chưa, ngoài đương sự thì người rõ nhất chính Hoàng , chủ nhân cung.

Nhưng nàng ta mở miệng, Hoàng đế đã lớn quát: “Mau thả , làm tổn thương long thai ta chém đầu các ngươi.”

Các thị vệ vội vàng buông tay.

Hoàng ngơ ngác.

đầy kinh ngạc!

Chuyện từ bao giờ?

đầy nghi vấn nàng ta, ta đà bò đến bên chân Hoàng đế. Lúc không ôm đùi thì còn đợi đến bao giờ.

lòng Hoàng đế: [Cứ bảo vệ đã rồi tính, nếu thật sự dám đội nón xanh, lúc đó giết nàng ta cũng chưa muộn!]

Ta cúi đầu, mồ hôi lạnh túa .

Quả nhiên… ở cạnh Hoàng đế như ở cạnh hổ!

Nhưng mới thở phào hơi, Hoàng đế lại lẩm bẩm: [Phiền đi , rồi nàng ta đánh thì phải làm , cứ thế qua người khác có cười nhạo không?]

Tùy chỉnh
Danh sách chương