Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Năm đó Hoàng thượng bất chấp sự phản đối của mọi người, phong cho Ôn xuất thân hàn vi Hoàng , nguội lạnh trái tim của bao thế gia vọng tộc.
Bây giờ tuyệt đối không để một nữ Ôn nào vào cung nữa. Thấy con đường ban hôn không thành, Hoàng liền muốn thông qua con đường tắt là ta để tác thành tốt cho Thái tử Ôn .
Sau nếu Hoàng thượng có tra hỏi, chính là ta chủ động mời Ôn vào Đông Cung, tạo cơ hội cho nhi tử bà ta Ôn gặp mặt.
Còn Hoàng nương nương của chúng ta vẫn trong sạch như xưa, không hề dính chút bụi trần nào.
Ta hỏi : “Bản cung trông có vẻ rất ngốc nghếch, rất dễ bị lừa ?”
nghiêm túc nhìn vào mặt ta: “Nương nương dung mạo tuyệt sắc, lại lão gia đích thân dạy dỗ, là một chủ tài năng, có ngốc nghếch ạ?”
Phải rồi, phụ thân ta là gia chủ của Thôi ở Thanh Hà, đồng thời cũng là người đứng đầu giới văn . thân là mỹ nức tiếng một thời của Lô ở Phạm Dương.
Ta từ nhỏ phụ thân dạy dỗ, lại có thân chỉ bảo đối xử thế. Nói ta là hình của các tiểu thư khuê các ở kinh thành cũng không ngoa.
Vậy mà thành hôn chưa hai ngày, Hoàng , trên danh nghĩa là bà bà của ta, muốn mượn tay ta, đường đường chính chính đưa cháu gái mình vào Đông Cung.
Ta có chấp nhận phu quân của mình nạp hết thiếp thiếp khác vào cửa. Nhưng ta không chấp nhận việc có người lấy ta bàn đạp, ép ta những việc ta không thích.
Nếu Ôn thật sự là một người ngây thơ trong sáng cũng thôi. Nếu không phải, đừng trách ta vô tình.
4.
Hoàng mưu sâu kế hiểm, Ôn chưa gặp mặt cũng là một mối họa ngầm.
Ta vừa vào Đông Cung chưa lâu, chân còn chưa đứng vững phải đối mặt với kẻ địch từ hai phía. Suy đi tính lại, ta quyết định bắt đầu từ Tần Xu Dư trước.
Khi còn ở nhà, nàng ta phụ thân huynh trưởng nuông chiều nên có phần ngây thơ, bản tính thực ra không xấu.
Trải qua cảnh nhà tan cửa nát, từ thiên đường rơi xuống địa ngục, chắc hẳn nàng ta cũng ngày đêm lo lắng, ra không liêm sỉ là cướp phu quân người khác trong đêm tân hôn.
Bởi vì chỉ có nắm lấy cọng rơm cứu mạng là Thái tử, nàng ta có cơ hội lật mình.
Nghĩ đây, ta trực tiếp cho nàng ta một viện riêng để ở, còn ban cho hai tỳ nữ để sai phái.
Đặng Ngọc có bảo vệ Tần Xu Dư, không để nàng ta tiếp xúc nhiều với ta, sợ ta vì đêm đại hôn mà ghi hận nàng ta.
Một lần, bữa tối, ta chỉ vào đĩa bánh sơn tra hoa lạc trên bàn, thuận miệng dặn dò: “ , mang đĩa bánh cho nương nếm thử, bản cung nhớ nàng thích ăn.”
Đặng Ngọc có chút kinh ngạc: “Ái phi còn cả sở thích của ?”
Ta mỉm cười: “Xem ngài nói kìa, ta nương cũng là chỗ quen cũ, chút sở thích của nàng có gì lạ đâu.”
xen vào: “Nương nương tâm thiện, có thứ gì tốt cũng đều nghĩ nương một phần. Mấy hôm trước có mấy vải hoa về, nương nương còn cho người mang phòng thêu, để nương chọn trước nữa đấy ạ.”
“Câm miệng, đâu lượt ngươi nhiều lời, còn không mau lui xuống.”
Ta nghiêm giọng ngắt lời , rồi cười với Đặng Ngọc : “Con người của nương thiếp hiểu rõ nhất, nàng không phải người nhiều . Coi như nể tình xưa, thiếp cũng bằng lòng chăm sóc nàng .”
Đặng Ngọc vô cùng cảm động:
“Không ngờ ái phi lại có tấm lòng rộng mở như vậy, là ta xem thường nàng rồi.”
“Nàng nàng là chỗ quen , sau cứ để nàng thường xuyên thăm nàng, các nàng tụ tập với nhau, giết thời gian cũng tốt.”
Ta chỉ chờ câu nói của hắn thôi.
Ta cười càng thêm dịu dàng: “Vậy tốt quá rồi.”
Dù cũng là nữ của hoàng đế tương lai, có cả đời ru rú trong viện không gặp ai chứ.