Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Tôi được nuôi bên cạnh.

Ngoại hình không tệ, tính tình coi dịu dàng, buổi tối có thể anh ta chỗ.

Vì vậy, trước nay không hề gần gũi nữ sắc anh ta làm việc khiến tất cả mọi kinh ngạc – giữ tôi bên cạnh suốt năm.

Ai nấy đều đoán rằng có lẽ nào anh ta động lòng thật rồi.

Kết quả anh ta gặp tai nạn.

Và trớ trêu thay, anh ta quên chính tôi.

chết tiệt, không lẽ anh ta không chu cấp cho tôi nên mới giả vờ mất trí nhớ!

lúc tôi đang lẩm bẩm lòng, trợ đầu dây bên kia truyền đạt sự sắp xếp sau khi mất trí nhớ dành cho tôi.

Anh ta năng vô uyển chuyển:

Tô, Tổng giám đốc sau khi mất trí nhớ cảm thấy việc bao nuôi trước đây có hơi không phép. Anh không có ấn tượng gì về , không gặp . Vì vậy, rất xin lỗi, ngày tới ra khỏi căn biệt thự Vân Đỉnh.”

Căn biệt thự Vân Đỉnh nơi dùng để bao nuôi tôi. Đó nơi tôi và anh ta ngủ nhau suốt năm.

Sống đó năm, ít nhiều gì tôi coi nơi đó mình. bày không ít thú nhồi bông tôi yêu thích. Trên ban công trồng cả những cây cà chua bi tôi thích ăn.

Vì thế, vừa nghe tin đi, lòng tôi có chút hụt hẫng.

Nhưng anh ta, tiền anh ta.

Tôi tiu nghỉu gật đầu, nghe đến đây chuẩn bị sẵn tâm ra đi tay trắng.

Trợ bỗng chuyển chủ đề:

“Tổng giám đốc không không thông. Anh nghe cạnh anh năm, cảm thấy không có công lao thì có khổ lao. Vì vậy, anh chuyển cho khoản tiền, tặng căn hộ trung tâm thành phố, với điều kiện đừng bao giờ làm phiền anh …”

Lời vừa dứt, điện thoại tôi liền nhận được tin nhắn báo tài khoản ngân hàng có biến động. Dãy số không dài ngoằng khiến tôi hoa cả mắt.

Chút hụt hẫng ban nãy lập tức tan biến không dấu vết.

đầu tôi có pháo hoa nổ đùng đoàng.

Tôi toe toét miệng cười, vội vàng đảm bảo với trợ :

“Anh yên tâm, ngày tôi sẽ đi. À không, hôm nay tôi luôn, sau này tuyệt đối không bén mảng đến trước mặt Tổng giám đốc các anh .”

Lần này đúng vớ bở thật rồi.

Vừa có tiền, bụng đang mang đứa bé có gen di truyền không tồi. Hơn không cần hầu hạ đàn ông ban đêm tinh lực dồi dào đến đáng sợ kia.

He he, quả thực bánh từ trên trời rơi xuống.

2

Đúng vậy, tôi có thai rồi.

Tôi vốn rất đứa con.

Lúc mới phát hiện, tôi bóng gió hỏi :

“Anh có thích trẻ con không?”

không nghĩ ngợi đáp:

“Không thích, phiền phức lắm.”

Anh ta liếc tôi cái, nhíu mày hỏi:

có con à?”

Vẻ mặt anh ta vô nghiêm túc, cứ thể chỉ cần tôi dám , giây tiếp theo anh ta sẽ đuổi tôi đi ngay.

Làm sao tôi dám mình có thai được , vội vàng lắc đầu, chắc đinh đóng cột:

Tùy chỉnh
Danh sách chương