Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

“Ôn Nghênh, cô ta phá hỏng quan trọng nhất của , lẽ nào tức giận sao?”

Hạ Tuyết đặt ly rượu xuống, bất bình thay tôi.

“Hôm nay là sinh nhật , ba năm cưới của Hủ. những ầm lên mà ngầm phép chiếm lấy vị trí của mình?”

“Nếu là tôi, tôi xông vào đánh cặp đôi chó má trận, lột sạch quần áo diễu phố rồi!”

Cô ấy xắn tay áo, đầy nghĩa khí:

tiếng , đời .”

cần nói câu, tôi sẽ đi vặt trụi tóc cô ta ra, cô ta bẽ bàn dân thiên hạ!”

Đi giật tóc ư?

Tôi cười khổ.

Lắc đầu: “Vô dụng thôi.”

thấy sao? Bên cạnh cô ta luôn có hai vệ sĩ, lúc nào nhìn tôi chằm chằm như hổ rình mồi.”

Hạ Tuyết sững . Ánh cô ấy hướng về phía xa. Hai vệ sĩ cao to lực lưỡng quả nhiên đang theo sát , bảo vệ cô ta vô cùng chu đáo. Hủ thì dắt tay cô ta, đưa cô ta đi quen với các mối quan hệ. hoàn toàn phớt lờ vợ hợp pháp là tôi.

Tôi ngửa cổ nuốt cạn ly rượu . Cổ họng khô khốc.

Hủ sợ tôi gây chuyện, sợ tôi khó xử.”

ta cô ta vệ sĩ của tôi rồi.”

2

Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột.

Phải đến chiều khi tới sảnh tiệc, tôi mới phát hiện ra.

Tấm bảng chúc mừng sinh nhật in tên tôi bị vứt vào góc, thay vào đó là tên của . Tấm biển “Chúc mừng 5 năm cưới Ôn Nghênh – Hủ” bị đổi thành “Chúc mừng 3 tháng quen nhau Hủ.”

Khoảnh khắc ấy, đầu óc tôi ong lên. Tôi nghĩ đây là trò đùa ác ý của .

Đang định liên lạc với phụ trách thay đổi , thì Hủ dắt cô ta đến tôi. Gương cô gái nhỏ ửng hồng, có vẻ rất vui.

“Cảm ơn Ôn Nghênh. Hôm nay chắc chắn sẽ là đẹp nhất đời .”

ngờ xin lỗi đặt bữa tiệc hoành tráng thế .”

Trên cổ cô ta đeo sợi dây chuyền mà Hủ trả giá cao trong buổi đấu giá, vốn định tặng tôi quà ba năm cưới. Sợi dây chuyền kim cương vốn thuộc về tôi. Giây phút , nó sáng chói đến mức khiến tôi gần như thể mở .

Tôi muốn bật khóc. Nhưng tôi muốn mất ngoài.

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, hỏi :

Hủ, như vậy là có ý gì?”

“Sợi dây chuyền nói tặng đeo trên cô ta.”

cưới của chúng ta biến thành quen nhau của và cô ta.”

“Vậy ?”

“Trong , vợ là gì chứ?”

đây, vô số lần Hủ cần thấy tôi rơi nước là lập tức luống cuống. sẵn sàng bỏ cả cuộc họp quan trọng dỗ dành tôi. từng chi cả trăm triệu xây công giải trí của riêng tôi, tôi vui.

Nhưng lần , nước tôi lã chã rơi, bình thản dời đi, thái độ lạnh lùng đến tàn nhẫn.

“Tôi muốn cô khó xử.”

“Nhưng cô vốn là dịu dàng lương thiện nhất, tại sao cố tình khoe khoang bát cháo mẹ cô nấu ?”

“Đó chẳng phải là hình thức bắt nạt bằng lời nói sao?”

Tôi mở miệng định giải thích, nhưng rồi gắng nuốt những lời đó vào trong.

Tùy chỉnh
Danh sách chương