Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nghe giọng tôi bình thản đến không gợn cảm xúc, phần sững sờ. Không ghen tuông, không oán trách, không cuộc cãi vã nào tưởng tượng. Đáng lẽ nhẹ nhõm, nhưng không hiểu sao, cơn hoảng loạn dâng lòng.
“Còn chuyện nữa không?” Tôi hỏi, không muốn tiếp tục cuộc đối thoại vô nghĩa .
mấp máy môi, rồi im lặng.
“Không .”
Ngay khi tôi chuẩn bị cúp máy, giọng Vân Dao khe khẽ vọng tới.
“ , xem , em xếp mấy bộ quần áo cho được không?”
Tôi lạnh lùng cúp điện thoại.
4
Vừa về đến nhà, tôi đối với màn chì chiết “hận sắt không thép” của mẹ. bà càng nói càng hăng, tôi vội vàng giơ cuốn sổ đỏ còn nóng hổi .
Quả nhiên, cơn thịnh nộ của mẹ tôi lập tức bị dập tắt.
đang ngồi bên cây đàn dương cầm, giơ ngón tay cái về phía tôi. Tôi đắc ý ngẩng cao .
Mẹ tôi lẩm bẩm: “Không thằng nhóc nhà họ đi rồi sao…”
“Hả???”
Mẹ tôi trố mắt, giấy chứng nhận , rồi tôi, rồi tôi.
“Đây… đây …?”
mẹ tôi, người luôn quyết đoán mạnh mẽ, bộ dạng , tôi cũng bước tới. Sau khi rõ tên và ảnh trên giấy chứng nhận , ông cũng biểu cảm y hệt mẹ tôi.
“!!!”
Tôi bình thản đi đến ghế sofa ngồi xuống, dì giúp việc pha cho ly nước chanh.
mẹ ngồi xuống bên cạnh, cẩn trọng hỏi: “ , đây …”
Tôi gật : “, mẹ, không gả cho nữa.”
Sau , sẽ không còn chạy theo sau ta để ghen tuông, hờn dỗi nữa.
Nghe tôi nói xong, mẹ sững người lúc, rồi nét ánh vẻ vui mừng: “ , … nghĩ thông suốt rồi à?”
Tôi trịnh trọng gật .
“Vâng, đăng ký với Tống Nghị rồi.”
tôi lập tức mừng .
“Lẽ nghĩ thông suốt từ lâu rồi, à. Thằng đó ngoài cái đẹp thì chẳng được tích sự , gã đàn ông ấm áp với cả thế giới. sớm không vừa mắt nó rồi.”
Mẹ tôi cầm giấy chứng nhận phe phẩy.
“Nhưng à, thế thì… lễ ngày mai làm sao?”
Tôi ngẩng mẹ.
“ lễ ngày mai vẫn cử hành như cũ.”
sự vẫn diễn . Gia tộc họ Tào cũng kinh doanh cả trăm năm, danh tiếng không thể bị hủy hoại tay tôi được.
5
Đêm tháng mười se lạnh, bầu trời lấp lánh sao, gió nhẹ mang theo hương hoa cỏ sân, vô cùng dễ chịu.
Tôi mở cổng sân.
Và ngay người đàn ông đang đứng dưới ánh đèn đường.
Vẫn như lần gặp gỡ. Gương tuấn tú, khí chất trẻo, sạch sẽ.
tôi, mắt như bừng tia sáng.
Thật đẹp.
Tôi thầm cảm thán, quả không hổ người tôi thương suốt mấy năm trời.
“Nghiên Nghiên, em ăn tối chưa?”
Tôi gật : “ đến đây việc không?”
quan sát sắc tôi.
“Nghiên Nghiên, hôm nay xin lỗi em, thất hẹn.”