Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tiểu vương gia lo lắng bước tới, hoàng kẹp chặt hai chân, trán tì long án, người khẽ run .
“Không sao…” Hoàng nghiến răng bật ra vài chữ, “Diệp thần y… đang xử lý rồi.”
Tiểu vương gia vừa tên ta, cơn giận bỗng bốc ngùn ngụt.
“Ả ta kẻ lừa đảo giang hồ!”
“Hoàng mà cũng tin ả sao?”
nhìn sang vị đại giám bên cạnh: “Truyền y!”
“Ngay bây giờ! Lập tức!”
chưa dứt lời, ta bưng chiếc tiến vào: “Bệ hạ, thần tra rõ, chính do tác quái.”
Tiểu vương gia ta bước vào, đôi mày lập tức dựng thẳng, mắt trừng giận dữ: “Diệp Chi! Ngươi rót thứ bùa mê thuốc lú gì cho hoàng nữa vậy!”
Ta đang định giải thích, giật phắt chiếc từ ta, chộp lấy : ” Bản vương xem thử yêu nào mà thể khuấy đảo hoàng đến không yên thế !”
“Vương gia, không được!”
Ta vội vàng ngăn cản, nhưng tiểu vương gia cầm , vạch mạnh đường trên giấy.
“Ự!”
Ngay khoảnh khắc đầu chạm vào giấy, sắc mặt hoàng “xoạt” tiếng, trắng bệch như tờ.
đột ngột ôm lấy sau eo, cả người trượt khỏi ghế, co quắp trên đất run rẩy kịch liệt: “Dừng… dừng …”
Tiểu vương gia sững sờ, run , “loảng xoảng” rơi xuống đất.
“Hoàng , ta …”
Tiếng rên hoàng càng thêm đau đớn, những ngón thon dài siết chặt lấy tấm thảm, đốt ngón trắng bệch.
Đại giám sợ đến hồn bay phách lạc: “Mau truyền y! Mau !”
Ta lao như mũi tên, vơ vội nhét vào .
Ta quay đầu , cười khẩy với tiểu vương gia: “Cú vương gia đây, e sẽ khiến bệ hạ mười ngày nửa tháng không xuống giường nổi.”
Nghĩ đến độ đối đầu trước đó, ta bồi thêm câu: “Thần nhắc nhở tiểu vương gia rõ ràng, nhưng không , đang ôm ấp chút tâm tư khác không?”
vậy, vẻ mặt đau đớn hoàng lập tức chuyển thành hồ nghi: “Tần Chước, ngươi trẫm chết sao?”
Tiểu vương gia trăm miệng cũng không thể chối cãi.
Chuyện cuối cùng kết thúc bằng việc tiểu vương gia bị cấm túc tháng.
hoàng quả không hổ chân long thiên tử.
cần tĩnh dưỡng ba ngày thể tiếp tục triều.
Ta cứ ngỡ mọi chuyện kết thúc.
Nào ngờ đêm nọ, hoàng đứng trước cửa phòng ta.
Trên ôm chính chiếc ấy.
Ta căng thẳng lùi bước, sợ định làm gì không với mình.
hoàng ngượng ngùng ngẩng đầu: “Ta việc nhờ Diệp thần y giúp đỡ.”
“ thể giúp ta… mang tặng cho hoàng không?”
5
Tặng cho hoàng ?
Ta suýt thì tưởng mình nhầm.
Giống như mô-típ trong nhiều tiểu thuyết, quý phi thì kiều diễm xinh đẹp, được sủng ái nhất, hoàng nương nương thì đoan trang, trầm ổn, nổi tiếng hiền lương thục đức.
chơi trò tình thú thì kiểu gì cũng tìm quý phi chứ.
Thế nhưng hoàng mở kim khẩu, giữa đêm hôm khuya khoắt ta đành ôm đi về phía cung hoàng .