Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Tôi nghiêng đầu, đàn ông mình dùng dải lụa trói chặt tay.

Tôi nở nụ ngọt ngào, ghé sát vào tai anh: “Anh xem, có biết dáng … riêng tư anh ?”

Chữ cuối cùng tôi nhẹ hơi thở.

Tạ Chỉ nhắm lại, rõ ràng chẳng thèm để tâm tôi.

Đầu ngón tay tôi lướt từ gương anh, xuống xương quai xanh, dừng lại trên cơ bụng săn chắc.

“Giá mà có cơ hội cho chiêm ngưỡng thì hay biết mấy.”

Tạ Chỉ đột ngột mở bừng : “ ai vô sỉ chắc?”

An, chỉ có mấy trò hạ đẳng thôi à.”

Tôi khẽ, cắn miếng xương quai xanh anh: “ ngoan, đây hình phạt.”

Tạ Chỉ mím chặt môi, suy tính điều .

Vừa mới “vận động” xong còn mệt lả, hứng thú tôi bỗng trỗi dậy trở lại.

chuẩn hành động, gian trước tôi bỗng nhiên méo mó.

2

Ngay sau đó, dòng chữ lơ lửng hiện ra: [Phải thừa nhận, cảnh hai họ bên nhau đúng mãn nhãn thật.]

[Nữ phụ đúng tự tìm đường c h ế t.]

[Tạ Chỉ thừa kế duy nhất gia tộc Tạ thị giàu nhất nước, ngày anh trở về ngày c h ế t .]

[Nữ phụ tự tìm c h ế t, thì làm sao làm nổi bật sự chân-thiện-mỹ nữ chính chúng được.]

Tôi sững sờ trước những dòng chữ ấy, sợ mức ngồi phịch Tạ Chỉ.

“Khụ…” Tạ Chỉ nhịn được rên khẽ tiếng.

Tôi vội bịt miệng anh lại: “Đừng tiếng.”

Ánh Tạ Chỉ tôi đầy bất mãn, thể hỏi tôi lại cơn điên .

[Sao hai động đậy nữa , tuy che mờ nhưng ngắm bóng được mà.]

[Nữ phụ lại bày trò nữa đây.]

Lần thì tôi hoàn toàn chắc chắn rằng những dòng bình luận đó về tôi và Tạ Chỉ.

Tôi đánh giá lại đàn ông trước .

Vai rộng eo thon, mày tinh tế, da trắng ngọc.

Phải thừa nhận, dù mục đích để trả thù , nhưng Tạ Chỉ đúng gu tôi.

Nhưng nghĩ lại những lời trong khung bình luận, tôi thực sự sợ hãi.

Mạng nhỏ vẫn quan trọng nhất.

Tạ Chỉ tôi bịt miệng suýt ngạt thở, tôi vội vàng buông tay.

“Khụ khụ, lại cơn điên vậy?”

làn da vốn trắng trẻo anh ửng lớp hồng, tôi vội vàng niệm thầm trong lòng: Sắc tức thị .

Nhân lúc Tạ Chỉ còn chưa kịp phản ứng, tôi nhanh chóng dùng dải lụa bịt anh lại.

Anh đã quen với việc nên cứ mặc cho tôi xoay sở.

khi anh còn thấy nữa, tôi vội vã vơ lấy quần áo lén lút chuồn đi.

3

Lần gặp lại Tạ Chỉ vào ngày hôm sau ở trường.

Trên hành lang, ánh anh tôi vô cùng lạnh lẽo.

Tôi chẳng hề bận tâm.

đi sóng vai cùng anh, vui , biết chuyện .

Vừa thấy tôi, lập tức thu lại nụ : “ An, ba mẹ dặn tối nay chị đừng quên đi thử lễ phục.”

Tôi giả lả: “Lại lượt tỏ đấy.”

Sắc sầm đi trông thấy. Thấy tôi về phía Tạ Chỉ, liền chắn ngay trước anh.

Tôi khinh tiếng, liếc Tạ Chỉ với khinh bạc.

Vô tình, ánh tôi lướt qua vết bầm trên cổ tay anh.

Tôi sững .

Toang , tối qua quên cởi trói cho anh.

Tôi áy náy rụt cổ lại.

Tùy chỉnh
Danh sách chương