Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4foAuX92ez

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
tránh ống kính, cô bạn blogger thì vẫn hào hứng đặt câu hỏi.
“Xin hỏi đây có là đối tượng ngoại tình của anh không?”
“Tại sao anh lại ngoại tình?”
“Có đàn ông đều thích ở nhà cờ đỏ phấp phới, bên ngoài cờ màu tung bay không?”
Tối hôm , phòng livestream leo top 1 bảng xếp hạng tìm kiếm, rất nhiều từ khóa liên quan cũng được treo hot search.
Tôi rất kiên nhẫn mua thêm lượt đẩy cho một số video.
Hy vọng tận hưởng thật tốt đêm nay.
Độ nóng mạng rất cao, không ít người lần theo dấu vết tìm đến tận công ty anh trai.
Công ty vì muốn giảm bớt ảnh hưởng tiêu cực, đã lệnh sa thải anh trai.
“Đấy, thì hay rồi! Tôi bị đuổi việc rồi! Cô vừa lòng rồi chứ!” Anh trai gào , đồ đạc nhà cũng bị đập phá tan hoang.
Vẻ mặt chị dâu điên cuồng: “Sao mà đủ được chứ? Mày địa ngục cũng không đủ giải mối hận lòng !”
“Bành Chí Cường! Là mày có lỗi !”
Anh trai ôm khuôn mặt bị thương, ném một tập tài liệu bàn.
“Sự việc đến nước rồi cũng không muốn nhiều mày nữa, .”
Chị dâu ngây người nhìn tờ đơn , rồi đột ngột ngẩng đầu: “ ? Mày muốn ?”
Anh trai hừ lạnh một tiếng: “Hứa Dĩ Đồng, mày nhìn lại xem mày bây giống cái gì.”
“ cho mày biết, Thanh Thanh có rồi, là con của , tốt hơn mày, cái đồ không biết đẻ trứng, gấp trăm ngàn lần.”
Thanh Thanh chính là cô trợ lý.
“Mày xem mà , dù sao cũng không thể tiếp tục sống một con đàn điên được nữa.”
8
Anh trai bỏ , để lại một mình chị dâu ôm tờ đơn ngồi ngây dại.
“Có rồi… tôi cũng từng có … Bành Chí Cường, tôi cũng từng mang mình giọt máu của anh.”
Tôi bước đến bên cạnh chị: “Chị dâu, đừng đau buồn quá, anh trai em…”
Chị dâu đột nhiên nắm chặt lấy tay tôi, siết đến mức đau điếng.
“Nam, … tất là tại … Chính vì cắt bỏ nên mới xảy nhiều chuyện tai ương thế .”
“Chị lấy lại , đúng rồi, lấy lại thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp thôi.”
Tôi lạnh lùng nhìn chị bước khỏi nhà.
Chị vậy mà lại thật sự tìm đến gia đình đã nhận lúc trước.
Hiện người phụ nữ kia đã mang , gia đình đang sống hạnh phúc.
Chị dâu trông như một kẻ ăn mày, quần áo xốc xếch bám lấy cổng nhà người .
“Cô đang dùng của tôi! Trả lại cho tôi! là con của tôi!”
Chuyện đương nhiên là không thể. Chị dâu bị ném ngoài đường, một mình khóc lóc gào thét.
Tôi đứng cách không xa, nhìn chị dâu đang nằm sõng soài đất, giống hệt như bộ dạng thê thảm của tôi khi bị đẩy ngã từ cao .
khác là, chị vẫn còn sống.
Tôi nhìn chị dâu vừa vừa cười, rồi lại nước mắt lưng tròng. Tôi theo chị suốt quãng đường về đến cửa nhà, nhìn thấy ánh đèn sáng trưng hắt từ cửa sổ.
là anh trai đã đưa Thanh Thanh về nhà. Lúc có lẽ đang ăn tối vui vẻ bên nhau.
Tôi thấy chị dâu xách theo một thùng xăng lầu.
Tôi ngồi ghế đá ở con phố cách nhà không xa, nhìn ngọn lửa dần dần bùng qua cửa sổ, nuốt chửng toàn bộ căn nhà.
Tất cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Ngày hôm sau mới có người gọi tôi đến bệnh viện.
Bác sĩ bảo tôi nén đau thương, tối qua xảy hỏa hoạn bất ngờ, anh trai và chị dâu đều đã bị thiêu chết.
sàn nhà loang lổ vết máu do anh trai cào cấu lúc giãy giụa.
Vì tôi đã báo tin trước cho Thanh Thanh, nên cô may mắn thoát nạn. Việc đầu tiên cô sau khi thoát là phá .
Cô khóc lóc quỳ trước mặt tôi lời cảm ơn.
Đây đúng là điều nên .
Anh trai đã quấy rối Thanh Thanh ở nơi việc không ngày một ngày hai. Là tôi đã tìm đến cô , chúng tôi đã đạt được thỏa thuận hợp tác.
Ảnh chụp màn hình đoạn chat kia cũng là do cô gửi cho chị dâu.
Bây cuối cùng cô cũng có thể thoát khỏi cơn ác mộng rồi.
Tôi thật lòng mừng cho cô .
Khi cảnh sát đến phòng bệnh của mẹ tôi để điều tra, là tôi đã đứng giải quyết.
Tôi căn nhà cũ kỹ đã lâu năm không được sửa chữa, là một tai nạn, chúng tôi không truy cứu nữa.
Người chết là hết, tôi muốn anh trai và chị dâu được mồ yên mả đẹp.
Mẹ tôi bị khói đặc hỏng giọng , toàn thân bỏng đến 80%, còn bị tủ sách đổ người gãy chân.
đời có thể nằm liệt giường.
Người phụ nữ bề ngoài trông như không gì quá đáng.
Nhưng cũng khiến tôi hận đến tận xương tủy.
Kiếp trước, tôi bị chị dâu đẩy ngã từ lầu , máu thịt bê bết. Linh hồn tôi nhìn đưa xác tôi vào lò thiêu.
Thậm chí không cho tôi một cơ hội được yên nghỉ dưới lòng đất.
Mẹ tôi lúc cũng cảnh sát y như vậy: “Con gái tôi bị trượt chân ngã thôi, các anh đừng nữa.”
“Tôi già rồi không chịu được giày vò đâu, các anh cứ để cho con gái tôi được yên nghỉ .”
Tôi hận, tại sao từ nhỏ đến lớn tôi luôn là người đứng sau, là sự lựa chọn thứ yếu? Nhưng bây , con trai và con dâu của đều đã chết, người duy nhất có thể dựa vào còn lại tôi.
Tôi thuê cho mẹ một căn nhà nhỏ, thuê người chăm sóc .
Cha mất sớm, anh trai chị dâu chết biển lửa, mẹ lại bị bỏng thành người tàn phế. Câu chuyện của tôi nổi tiếng khắp bệnh viện.
Lãnh đạo rất thương cảm cho hoàn cảnh của tôi, thậm chí còn phá lệ cấp cho tôi một khoản tiền trợ cấp an ủi.
Tôi nhìn tấm ảnh mình nhận tiền trợ cấp trang đầu báo, rồi quay người đưa cho mẹ xem.
“Mẹ, mẹ xem , đây là tiền đổi bằng mạng sống của ba người các người đấy.”
“Mẹ, mẹ đừng sợ, con sẽ chăm sóc mẹ thật tốt.”
“Trước đây mẹ luôn bảo con nhẫn nhịn một chút, nhường nhịn một chút.”
“Bây con cũng sẽ dùng chính cách giáo dục của mẹ để đối xử mẹ, được không mẹ?”