Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3VcDWMIU6E

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
từng tin.
4
Ngày buổi hòa nhạc cuối tuần, đặc biệt phấn khích.
Sở bước lên sân khấu phát biểu, nhìn về phía chúng tôi, ánh mắt chứa đầy tình ý:
“Buổi biểu diễn , dành tặng cho quan trọng trong cuộc đời tôi.”
“Cảm ơn nhiều năm đồng hành rời bỏ, còn tài trợ toàn bộ cho buổi hòa nhạc lần !”
Cả hội trường xôn xao, mọi bàn tán sôi nổi:
“Thật ghen tị quá đi, bộ trang sức chị đeo ít bạc triệu.”
“Nhà tài trợ ai mà giàu thế, cây vĩ cầm trong cô tác phẩm bậc thầy, nghe nói nghìn vàng khó cầu.”
“Hình như thanh mai trúc mã cô , từ nhỏ đồng hành bảo vệ lớn, thật hạnh phúc quá.”
Tôi ngỡ ngàng nhìn sân khấu, biết cô tại lại bảo đưa tôi .
Năm đó cuộc thi toàn quốc quan trọng tôi vượt qua cô giành giải , được thầy giáo chọn đi, trường tốt , lúc đó cô hận tôi rồi nhỉ.
Thông qua , cô như ý nguyện, bây giờ cô trên sân khấu rực rỡ tỏa sáng, tôi dưới khán đài vẻ mặt tiều tụy, như một bông hồng khô héo.
Khó khăn lắm mới chịu đựng khi kết thúc, muốn vào hậu trường chúc mừng, tôi đưa gái ngoài hít thở khí.
Sở đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi, cô cười cợt nắm chặt tóc tôi:
“ cảm giác thế nào hả, thiên tài vĩ cầm ngày xưa? Quán quân cuộc thi toàn quốc?”
“Trước đây khi cô lộng lẫy ôm cúp, nghĩ sẽ ngày ?”
Móng dài cô cắm sâu vào thịt tôi, tôi giãy giụa thoát.
“Còn nữa, miếng bánh đó do tôi đặt.”
“Cô mặc đồ búp bê chạy trốn trông buồn cười chết được.”
Hóa cô .
Cố tình đặt bánh công ty tôi làm thêm, sai khác bắt tôi nhảy đi nhảy lại hết lần lần khác, để tôi nhìn thấy phản bội, để tôi lộ bộ dạng chật vật.
gái xông lên đá cắn cô .
Cô đau đớn hất tôi : “ ranh , sức mạnh phết nhỉ.”
“Hừ, cái nghe lời tôi. Nếu phải tôi rộng lượng, cô ngay cả đứa xứng .”
“Nhưng sinh rồi thì chứ?”
“ gái cô chỉ xứng ăn đồ thừa khác.”
Nghe đây, tôi kìm nén được ngọn lửa giận dữ trong lòng, đứng dậy lao vào cô .
Cô tránh kịp bị tôi đẩy ngã xuống đất.
Đột nhiên, tôi bị một bàn mạnh mẽ kéo ngã xuống đất.
.
giận dữ gầm lên:
“Lý Hân! đang làm vậy! dám đánh cô ?!”
Sở lập tức rơi lệ:
“Hu hu, , trầy hết cả rồi, như thế mà kéo đàn được nữa!”
Tôi giận dữ nói:
“ cô động trước, thể xem camera giám sát!”
đau lòng nắm lấy cô , quay đầu nhìn tôi:
“Cô thân phận thân phận ? thể nhường cô một chút ? Cô đánh hai cái thì ?”