Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3VcDWMIU6E

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

“Cuộc bây giờ chúng phải cũng tốt hơn rồi . Tuy ly hôn bị trỏ, vướng vào lời đàm tiếu. tôi đã quyết tâm muốn ly hôn, cũng có ly hôn được.”

“Cùng với sự phát triển đại, ngày đó chắc chắn .”

Tôi nói: “Thật hy vọng ngày chị nói sớm . lúc đó tôi đã bao nhiêu tuổi rồi, còn kịp không.”

Tiểu Thúy nói: “Chị yên tâm, bao nhiêu tuổi cũng không muộn.”

Tiễn Tiểu Thúy đi rồi, ý định không muốn chung với Trần Tri Viễn tôi cũng lắng xuống đôi chút.

Tương lai Tiểu Thúy mơ ước thật tươi đẹp, vào điểm , phụ nữ ly hôn vẫn bị coi thường.

Trần Tri Viễn cũng không phải không có chút ưu điểm nào, tôi vẫn chưa mức phải liều chết như thế.

4

Từ lần cãi nhau to với Trần Tri Viễn lần trước, anh cũng đã kiềm chế hơn một chút. Anh không còn đáp ứng mọi yêu cầu mẹ con Ân Ân , thỉnh thoảng cũng mua thịt về để tôi cải thiện bữa ăn.

Cãi vã, làm hòa, sự yên bình ngắn ngủi, ngay lúc tôi nghĩ cuộc cứ thế lặp đi lặp lại trôi , một cuộc điện thoại đường dài đã phá tan sự yên tĩnh giả tạo.

Cô tôi, đã lấy chồng xa từ nhiều trước và bặt vô âm tín, đã tìm thấy tôi thông tổ dân phố.

Cô tôi hỏi thăm tình hình gia đình, tin thân tôi đều đã đời, cô thở dài một hồi.

Cô tôi nói mấy trước cô đã vượt biên sang , bây giờ cô đang mở một tiệm trà, cuộc ở đó khá tốt.

Cô nói tôi ở đây không tốt, có sang nương nhờ cô.

cô đã có tiền tiết kiệm và mạng lưới quan hệ, cần tôi thuận lợi, là có lấy được giấy tờ tùy thân ở đó.

cô cũng không đảm bảo lúc nào cũng có tôi nhập hộ khẩu thuận lợi, tôi muốn đi, cần phải tranh thủ gian.

Cô còn nói với tôi, bên đó rất phồn hoa, đường phố xe cộ tấp nập. Phụ nữ ở đó cũng rất độc lập.

Tôi lắng nghe cô tôi kể về phong cảnh ở bên đó, tôi nghĩ đây phải là tương lai Tiểu Thúy đã mơ ước cùng tôi .

Tôi không tương lai đó về mặt gian cách tôi bao xa, tôi về mặt khoảng cách, là khoảng cách từ Lăng Thành .

Tiền điện thoại đường dài rất đắt, tôi và cô tôi nói chuyện một lát gác máy, tôi đã hẹn có viết thư cho cô.

Đêm đó, khi tôi vẫn còn chìm đắm trong thế giới cô tôi đã miêu tả cho tôi, một trận mưa lớn đã kéo tôi về với thực tại.

Căn nhà tôi đang ở bị dột.

Tôi và Trần Tri Viễn đang chuẩn bị dọn chăn chiếu trên giường ra, để tránh bị nước mưa làm ướt, Ân Ân tới gõ cửa.

“Tri Viễn, căn nhà tôi ở bị dột rồi, tôi thật sự không phải làm cả, anh có tôi xem được không.”

Trần Tri Viễn đầu tiên nhìn tôi một cái, rồi nói với Ân Ân: “Cô về trước đi, tôi khoác cái áo là ngay.”

Trần Tri Viễn nói với tôi: “Ân Ân những luôn sung sướng, không phải xử chuyện dột nhà thế nào. Anh cô ấy một tay, lát về ngay.”

Tôi cười khẩy: “Trần Tri Viễn, anh bỏ vợ mình ở nhà, đi vợ nhà khác giải quyết khó khăn, anh giỏi thật đấy.”

Trần Tri Viễn giải thích: “Ân Ân không phải vừa mất chồng còn chưa thích nghi , đợi cô ấy thích nghi rồi không cần anh . Tô Diệp, gần đây anh có hơi lơ là em, đợi giai đoạn , tốt thôi.”

“Trần Tri Viễn, lời anh đã nói với tôi hai trước rồi. Kết quả đã hai rồi, cô lại càng ngày càng dựa dẫm vào anh hơn.”

Đúng lúc , ngoài nhà lại truyền tiếng gọi Ân Ân.

Trần Tri Viễn không nói gì với tôi , vội vã bỏ đi.

Nhìn bóng lưng Trần Tri Viễn rời đi, tôi nghĩ, cũng may là họ gặp tốt, chứ là xã hội cũ, những chuyện hai làm đều bị bắt ra đường diễu phố.

Ân Ân bao nay luôn trong nhung lụa, nên giờ phải để chồng tôi đi hầu hạ cô .

Còn tôi, mấy nay đã quen làm việc nặng nhọc rồi, nên để tôi ở nhà nai lưng làm việc một mình, đó phải là lẽ đương nhiên hay ?

5

Tôi vừa làm vừa mắng, chứ cũng còn cách nào khác. Chăn chiếu không dọn, ngày mai tôi lấy đâu ra chỗ ngủ.

Những chỗ dột không hứng nước sàn nhà biến thành sông mất.

Nước trong chậu đầy rồi tôi còn phải vội vàng đem đi đổ, không đợi khi nước tràn ra ngoài, dọn dẹp cuối cùng vẫn là tôi thôi.

Tôi bận rộn cả đêm, Trần Tri Viễn cũng không về nhà cả đêm.

Cho sáng sớm hôm sau mưa tạnh hẳn, Trần Tri Viễn mới về. Anh về cũng vội vàng thay một bộ quần áo, còn cởi bộ đồ bị ướt hôm đưa cho tôi, bảo tôi giặt.

Tôi nói: “Anh Ân Ân làm việc cả đêm, không bảo Ân Ân giặt đi.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương