Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/50R1JFMfmi

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
Nửa đêm, tôi đưa cha của mình vội vã bệnh .
dù có quẹt bao nhiêu lần, ngân hàng vẫn không rút tiền.
“Rốt cuộc có không vậy, nửa đêm nửa hôm thế này, đừng nói là không có tiền muốn ăn quỵt nhé!”
y tá trực ban trước mặt tôi vẻ mặt đầy hung hăng, giục giã cách sốt ruột.
Nhìn mẹ bên cạnh, gọi điện cho chồng tôi là Đoạn Hoài Xuyên hết cuộc này cuộc khác, không tài liên lạc .
Giây phút này, tôi nhận , Đoạn Hoài Xuyên, hắn … cũng sống rồi.
“Dùng này đi ạ.”
Tôi từ túi lấy chiếc khác, đưa cho y tá ở quầy tiếp nhận.
Nhìn thấy dáng vẻ chiếc , sắc mặt mẹ tôi thay đổi.
“Tiểu Dư, số tiền này còn có việc dùng , thật sự không , mẹ rút tiền gửi tiết kiệm định kỳ của mẹ và cha con !”
Đoạn Hoài Xuyên việc bệnh này.
Số tiền , là tiền cha mẹ tôi những năm này đặc biệt dành dụm , đợi Đoạn Hoài Xuyên cần thăng chức, dùng để lo lót khắp nơi cho hắn .
Để không tổn thương lòng tự trọng của con rể, hai bà còn đặc biệt dặn dò tôi đừng nói .
Ngay sự tình khẩn cấp mức này, mẹ tôi vẫn còn lo nghĩ cho Đoạn Hoài Xuyên.
giờ phút này, không cần nữa rồi.
Vừa lúc sắc mặt y tá dịu đôi chút, chuẩn sắp xếp cấp cứu cho chúng tôi, giọng nói vang .
“Cấm không khám cho bọn họ!”
Là đồng nghiệp kiêm anh em tốt của Đoạn Hoài Xuyên bệnh , Trần Ổn.
“ dâu à, bệnh không phải là nơi muốn loạn là loạn đâu. Nếu chỉ vì lý do tùy tiện đó mà có thể điều động toàn bộ nhân viên trực ban của bệnh phục vụ, khám bệnh cho , có nghĩ việc sau này tôi và Hoài Xuyên chỉ trích sau lưng không!”
Mẹ tôi không rõ tình hình, sốt ruột mức nước mắt gần như rơi xuống.
“Chàng trai trẻ à, chúng tôi không phải loạn, cha Tiểu Dư sau ngã thì , cậu mau xem cho ấy đi!”
Trần Ổn trước mặt tôi vẻ mặt lạnh lùng, không hề lay chuyển.
“Bác ấy chẳng phải đang nằm yên đó sao, không có chút bất thường , ngủ say như khúc gỗ, ở đâu ?”
Hắn không hề che giấu nụ cười chế giễu trên mặt, đánh giá cha tôi như thể là món hàng vậy.
Tôi tức run .
Bệnh nhân phát bệnh, nhẹ thì chóng mặt hoa mắt, nặng thì đau đớn co giật, thậm chí hôn mê.
Mà cha tôi, sớm hơn lúc ở trên xe đau mức mồ hôi nhễ nhại khắp đầu, giờ phút này gần như mất ý thức.
“Mấy có mắt không vậy, cha tôi đang ngàn cân treo sợi tóc, không mau cấp cứu, còn ở đây nói lời châm chọc. Hôm nay nếu có bất kỳ sai sót , tất các không yên với tôi đâu!”
Tôi gầm giận dữ.
Trần Ổn càng thoải mái hơn, khoanh tay nhìn tôi.
“ tiết kiệm sức đi, anh Đoàn kể hết cho tôi rồi, diễn đạt phết đấy chứ!
“Phòng cấp cứu hôm nay chỉ có mình tôi là bác sĩ, tôi không đồng ý, đừng hòng đạt mục đích!”
2
Giờ phút này, tôi hoàn toàn xác định, tất mọi chuyện này đều là do Đoạn Hoài Xuyên bày !
Hắn quả thực là quá đáng hết sức!
Kiếp trước, Đoạn Hoài Xuyên vì thanh mai nhỏ đang bệnh của hắn , hỏi tôi có thể cho mượn 50 vạn tệ không.
cha ngột nhập , tiền bạc nhà không xoay sở kịp, để đảm bảo có đủ tiền chữa trị, tôi từ chối yêu cầu của hắn .
Cũng chính ngày hôm đó, thanh mai nhỏ của Đoạn Hoài Xuyên không chịu nổi giày vò của bệnh tật, t ự s á t.
Đoạn Hoài Xuyên đổ mọi tội lỗi này đầu gia đình chúng tôi.
Cha tôi phục hồi nhanh chóng, thân thể khỏe mạnh.
Hắn bèn cảm thấy đây là do lòng đố kỵ của tôi quấy phá, để không cho mượn tiền cho thanh mai nhỏ của hắn mà liên thủ với cha mẹ dàn dựng nên màn kịch giả bệnh này.
Sau mua cho tôi khoản bảo hiểm nhân thọ khổng lồ, hắn lấy lý do thư giãn, đưa tôi tàu.
Đối mặt với đàn mà tôi yêu sâu đậm này, tôi không chút đề phòng , cuối cùng đẩy xuống biển, c h ế t đuối dưới đáy biển.
Đoạn Hoài Xuyên nhận số tiền bồi thường trên trời vẫn không hài lòng.
Hắn dựa vào tâm lý muốn cứu vớt tôi từ biển của cha mẹ tôi, thiết kế lừa gạt sạch sành sanh tiền tiết kiệm của hai bà.
Cuối cùng đổi tất số tiền thành tiền âm phủ đốt cho thanh mai nhỏ của hắn.